Hai người trêu đùa trong phòng,tiếng cười đùa vọng cả ra ngoài,làm cô thư kí nổi lên sự ganh ghét với Quỳnh.
-"Mệt chết em rồi,làm ơn buông tha cho em"
Quỳnh thở hồng hộc nói,anh cù lét cô,Phong thấy cô mệt thì cũng không ghẹo nữa.
-"Đói chưa?"
-"Chưa"
Bầu không khí im lặng lại tràn về,mỗi người một việc,anh kiểm duyệt văn kiện,cô ngồi đọc truyện.
Khoảng cách giữa hai người xa đến 10m làm anh khó chịu,cô ngồi ở sopha,anh ngồi ở bàn làm việc,thế mà cô không ngó nghiêng gì đến anh.
-"Aiz"
Anh giả vờ vò đầu bứt tóc kêu lên xem cô có ngó ngàng gì đến anh không,mắt anh nhắm tịt vào làm bộ đau đầu,mắt vẫn hơi hé hé liếc cô.
Điều làm anh ức chế là cô vẫn không ngẩng mặt lên nhìn anh một cái.
-"Em yêu"
Phong hé một câu sến súa làm cô nổi ra gà
-"Dạ!?"
-"Em có cần phũ anh thế không chứ!?"
Quỳnh ngước mắt lên nhìn anh đang giả vờ ôm tim,cô bật cười,anh....là đang chêu ghẹo cô sao!?
-"Anh muốn em phũ anh à!?"
Mắt Quỳnh rời khỏi laptop,đi đến cạnh anh ngồi xuống,Phong thấy vậy liền đắc ý cùng cô ngồi xuống xem văn kiện,hai người cùng thảo luận với nhau
-"Chỗ này điền sai rồi"
-"Cái này phải là 3% chứ không phải 6%"
............
Cuối cùng thì cũng đến giờ ăn trưa,anh nhìn đồng hồ trên tay,kim cũng đã chỉ 12h rồi,anh quay sang chỗ cô,con mèo nhỏ của anh ngủ mất rồi,anh ngồi ngắm cô ngủ,tua lại quá khứ rồi tự trách bản thân,nếu anh không cá cược với bọn Đỗ Khắc Huy kia,thì chắc hai người cũng không biết đến nhau được.Anh vuốt tóc mai của cô sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-la-phu-nhan-chu-tich/1326680/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.