Edit: Tiểu Màn Thầu
“Anh…. anh thực sự làm cho người ta chán ghét lắm đó.” Thiên Chi tỏ rõ sự bất mãn của mình.
Tống Kỳ Thâm bế cô đến phía cuối chiếc giường mềm mại, sau đó thu dọn ga giường.
“Hiện giờ thì bảo là chán ghét, nhưng mới vừa rồi không phải nói thích lắm à?” Đối với chuyện thu dọn như thế này, Tống Kỳ Thâm chưa bao giờ làm phiền đến Thiên Chi, anh hơi cúi người, động tác vẫn không ngừng lại, sạch sẽ gọn gàng.
Thiên Chi thực sự rất sợ anh, cho nên cô không muốn tiếp tục tranh cãi với anh.
Tấm ga giường heo con Bội Kỳ trông rất khó coi, nước ép blueberry có màu sẫm, thấm xuống ga giường, cho dù có giặt cũng không thể giặt sạch chúng.
Trong lòng Thiên Chi thầm mặc niệm một phen cho tấm ga trải giường này, cô chỉ cảm thấy tuổi thọ của nó quá ngắn ngủi mà thôi.
Nhưng mà ——
Việc thu dọn này sẽ kéo dài đến ngày tháng năm nào đây.
“Hay là chúng ta đến phòng dành cho khách ngủ đi, đã trễ như thế này, anh còn muốn thu dọn sao?” Thiên Chi nói xong vội dụi dụi mắt.
Tống Kỳ Thâm lên tiếng trả lời, “Không sao đâu, xong ngay thôi.”
Dứt lời, động tức của anh không ngừng lặp đi lặp lại, tựa như một màn ảo thuật, từ đâu lấy ra một bộ ga giường mới.
Vẫn là một tấm ga giường hình heo con Bội Kỳ, nhưng kiểu dáng và phong cách của nó, không còn giống như lúc trước.
Thiên Chi thu những thứ này vào trong đáy mắt, rồi sau đó ——
Ánh mắt cô lặng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-la-huong-hoa-son-chi/732287/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.