*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Tiểu Màn Thầu
Cái con người này ngay thẳng thật nha.
Chỉ có điều đây chính là lời thoại thường dùng trong phim truyền hình mà thôi.
Anh thực sự đã……Thực sự lại dám sử dụng nó!
Quả nhiên.
Trong đầu Thiên Chi bỗng nhiên xuất hiện một câu nói từng được lưu truyền rộng rãi như thế này.
Trong số đàn ông ở độ tuổi hai mươi lăm, tất cả đều có thể trưng ra hoa.
(*Tao xuất hoa: Ý chỉ dung nhan quá mức tươi đẹp, dùng trên người thì có nghĩa anh ấy ( cô ấy) ăn mặc quá mức hoa lệ. Nguồn Baidu.)
Đó chỉ là ký ức khi còn bé của cô mà thôi, lúc trước lời nói ấy thịnh hành khắp phố lớn ngõ nhỏ ở thành phố Ngân.
Nội dung cụ thể có thể bị sai lệch, nhưng đại khái cũng không mấy sai biệt.
Còn không phải à.
Tống Kỳ Thâm năm nay vừa tròn 25 tuổi, mọi điểm đều phù hợp, bao gồm thuộc tính thích trưng ra hoa kia.
Nhưng bản thân anh giống như không hề nhận thức được điều này, hai tay lưu loát vuốt qua dây thắt lưng, một đường kéo thẳng lên, tuỳ ý cởi vài cái nút áo, theo sau anh trở tay nhẹ nhàng đẩy ra phía sau.
Cánh cửa lập tức bị đóng lại.
Phát ra âm thanh không nhỏ.
Tống Kỳ Thâm không trì hoãn quá nhiều thời gian, nhấc chân tiến về phía cô.
“Ngâm mình bao lâu rồi?”
“Cũng không lâu lắm.”
Thiên Chi tự nhiên mà đáp lời anh, giây tiếp theo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-la-huong-hoa-son-chi/732249/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.