*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Edit: Tiểu Màn Thầu 
Vẻ mặt Thiên Chi có chút ngưng đọng, sau đó chân mày khẽ nhíu lại. 
Nhưng chỉ là trong chốc lát, nháy mắt đã khôi phục lại sắc mặt bình thường. 
Tô mì này hương vị không chỉ có nhạt nhẽo, thậm chí mì vẫn còn chưa chín hẳn, khi nhai trong miệng sợi mì không tính là quá mềm, dạng nửa sống nửa chín. 
Cho dù trên khuôn mặt nhỏ xuất hiện một chút biến hoá cũng không tài nào giấu giếm được Tống Kỳ Thâm. 
Anh quan sát sắc mặt của Thiên Chi, cô gái nhỏ không lên tiếng nói ăn ngon lắm, điều này chứng tỏ mùi vị cũng chẳng ra gì. 
Tống Kỳ Thâm nghiêng người về phía trước, sau đó cầm lấy đôi đũa, ăn thử một đũa, cả người chợt đứng hình một lúc, trải qua gần nửa ngày, anh lại một lần nữa lên tiếng, giọng điệu rất vân đạm phong khinh, “Đây là sai lầm của anh.” 
“Lần sau sẽ….. Làm lại cho em ăn.” 
Thiên Chi ngắm nhìn Tống Kỳ Thâm thật lâu, đôi mắt hạnh cứ lặng lẳng nhìn anh như thế, không biết đang nghĩ đến điều gì, cuối cùng không nhịn được nữa “Phụt” cười một tiếng. 
Cô cười đến đôi mắt cong cong, dường như trong đôi mắt ẩn giấu những vì sao thật lấp lánh. 
Hướng của bếp tầng trệt cùng chiều với cái bàn ăn dài làm từ đá hoa cương, cánh cửa sổ sát đất nhiễm một tầng sáng nhạt, từng tia sáng trắng tinh khôi trải dài. 
Gương mặt nhỏ của cô nhóc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-la-huong-hoa-son-chi/256721/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.