Cả nhóm người dùng đủ mọi lý do để khuyên ngăn và lôi kéo nhưng tâm ý của Vũ ko suy chuyển. Anh vẫn đứng ngâm mình giữa dòng nước chảy xiết, thỉng thoảng phá lên cười và lẩm bẩm những câu gì đó ko ai hiểu nổi. Trời cũng xế chiều, ai nấy bụng đói meo, nếu cứ để Vũ ở lại thì ko đành, mà nói thế nào anh cũng ko nghe lời. Nhóm người bàn nhau xuống sông để bắt Vũ lên. Dòng nước lớn như thế, họ sợ Vũ biết mọi người đi theo nên bí mật thuê thêm mấy thanh niên địa phương gần đây, ai nấy đều to khỏe ngầm lặn dưới nước đi đến gần Vũ và trói chân tay anh lại.
Quả nhiên, bị trói bất ngờ Vũ tức lắm, chân tay anh quẫy đạp không ngừng. 5, 6 người đàn ông to khỏe vật lộn với mình Vũ cũng hết hơi. Không hiểu sao Vũ lại có sức mạnh phi thường đến thế, dây thừng sợi to trói chân tay rồi mang anh lên bờ. Cả buổi ko ăn nhưng Vũ giãy giụa rất mạnh, nước từ quần áo ngấm đầy ra xe. Bác tài xế bực lắm có ý ko muốn tiếp tục hành trình, anh trưởng nhóm sợ hỏng việc nên hối lộ bác ấy ít tiền, coi như là tiền rửa xe và chè thuốc.
Có tiền hối lộ bác tài mới nhẹ giọng và cho xe chạy tiếp. Trời tối mịt rồi chiếc xe mới tiến về phố huyện, khi đến cơ quan Vũ đã là gần 8h tối. Ai nấy đều mệt nhoài vì cả ngày nay bụng đói meo. Đã vậy tâm lý còn hoảng hốt lo sợ khi chứng kiến những cử chỉ, hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-la-gia-su-cua-con-toi/14729/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.