Tiếng mưa rơi lộp độp trên mái nhà, Vũ và Hạ cứ đứng nhìn nhau như thế, cảm giác nửa tháng qua dài như cả năm vậy. "Tình chàng ý thiếp" sau nửa tháng xa cách mới quyến luyến, mới bịn rịn làm sao? Vũ nói về nhưng thực chất trong tâm can anh nào muốn thế? Lần đầu tiên trong cuộc đời từ lúc anh sinh ra 30 năm trước, bây giờ anh mới biết cuộc sống của mình nếu như thiếu bóng hình của người phụ nữ sẽ trở nên nhạt nhẽo và vô vị biết bao. Bỗng nhiên anh nghĩ tới cu Mạnh, anh thầm cảm ơn ông trời, nhờ sự xuất hiện của thằng nhỏ mà anh mới biết đến Hạ, và đem lòng yêu cô ấy nhiều đến thế.
Hạ không biết hoàn cảnh của anh, không hiểu câu chuyện của anh,... nếu như người ngoài nhìn vào sẽ suy xét kỹ lưỡng xem có nên dành tình cảm cho người đàn ông đã có một đứa con nhỏ hay không. Hạ ko quan tâm nhiều đến như vậy, dù biết anh sống cùng với đứa con trai nhưng cô vẫn đem lòng yêu anh, cô chỉ tin tưởng vào trái tim mình, một lòng muốn được anh yêu thương và bảo vệ. Sẵn lòng trở thành người mẹ thứ hai của cu Mạnh nếu như Vũ thật lòng muốn tiến xa hơn trong chuyện tình cảm...
Hạ không ngại quần áo anh dính nước mưa lúc này, cô vẫn bám lấy anh ôm anh chặt như thế, giờ đây cả hai đều ướt như chuột lột... Hạ hơi cúi mặt xuống vì e thẹn, Vũ đưa tay nâng nhẹ cằm cô lên, đôi mắt anh lúc này chăm chú vào hai bờ môi khẽ mím
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-la-gia-su-cua-con-toi/14723/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.