Nếu được lựa chọn gia đình, Đàm Nhu Nhi chỉ ước được sinh ra trong gia đình bình dị, sống một cuộc đời giản đơn. Hoặc cụ thể hơn chính là, cha mẹ trong gia đình cô chọn, sẽ dùng vòng tay ấm áp của mình để bảo vệ, bao bọc che chở cho cô cùng em gái, cho hai đứa trẻ cảm nhận đúng nghĩa cái gọi là hơi ấm gia đình.
Thật đáng tiếc, điều mà cô mong ước, đối với cô chỉ là mơ mộng hão huyền. Đàm gia đối với giới thượng lưu ngoài kia là danh môn vọng tộc, nhưng từ khi bắt đầu có kí ức, Đàm Nhu Nhi đã cảm nhận được, nơi đây thực chất chỉ là nhà tù được thiết kế xa hoa, nơi không có hơi ấm tình người, và Đàm Ôn Tường, người cha trên danh nghĩa pháp lí của cô, thực chất là kẻ có thể dùng máu người khác để thu về tiền tài danh vọng mà ông ta muốn.
Dấu mốc đầu tiên để Đàm Nhu Nhi buộc mình phải sống mà mang trên mình khuôn mặt giả tạo là gì nhỉ? Đúng rồi, là vào buổi tối năm năm tuổi đó. Sau khi dỗ đứa em gái của mình đi vào giấc mộng, trên đường đi xuống bếp uống nước, ngang qua phòng ngủ của cha mẹ, cô nghe thấy tiếng nói chuyện rôm rả của hai người.
Ban đầu chỉ định vào chúc ngủ ngon với họ như cô lễ nghi đã dạy mà thôi, nào đâu ngờ được lại có thể tận mắt chứng kiến hai người xưng là cha mẹ lại phát ra những lời độc địa mà có lẽ, cả đời này Nhu Nhi đều không thể xóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-la-do-toi-nuoi-lon/2573604/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.