Ánh mắt nóng bỏng của người đàn ông rơi xuống vành tai đỏ ửng của cô gái đang ngồi trên ghế. Mà Đàm Nhu Nhi nghe xong câu nói lấp lửng của hắn có chút khó hiểu, tròn mắt quay đầu nhìn hắn đầy nghi vấn.
"Không thể bán? Lâu Vĩnh, vậy anh chi nhiều tiền cho em như vậy, anh định lấy lại vốn như thế nào?" - Đàm Nhu Nhi lần này thật sự có hơi thắc mắc.
Lâu Vĩnh mím môi, đôi mắt màu ngọc bích nhìn xuống cánh môi hồng ngọt ngào kia, trong đầu xuất hiện tà niệm... Thật muốn hôn cô!
Sau cùng lại, hắn vẫn lựa chọn thoái lui. Không ngừng nhắc nhở bản thân rằng thời điểm chưa thích hợp, không thể dọa cô bỏ chạy được.
Lâu Vĩnh hắng giọng làm cho yết hầu lên xuống vài lần.
"Không phải em có bộ óc nhạy bén lắm sao? Tự nghĩ đi."
Bên trong không khí ngọt ngào bao trùm căn phòng. Mà bên ngoài, Hứa Thanh Thanh thông qua cách thức nhìn lén, vì một màn kia mà rơi vào trầm tư...
...
Chờ đến khi Đàm Nhu Nhi rời khỏi công ty của hắn cũng đã gần 3 giờ chiều.
Tá hỏa vì lượng thời gian bản thân dành cho Lâu Vĩnh, cô đành phải ba chân bốn cẳng mà chạy thật nhanh đến cửa hàng hoa của mình cách Lâu thị vài trăm mét. Lòng thầm than không ổn, còn bao nhiêu đơn hàng cô còn chưa làm xong.
Những tưởng một đường đến cửa hàng sẽ thuận buồm xuôi gió. Ai mà ngờ được từ trong hẻm chạy ra một cô gái, hớt ha hớt hải mà đụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-la-do-toi-nuoi-lon/2573542/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.