Bị tiếng ồn bên ngoài đánh thức, Đàm Nhu Nhi từ từ mở mắt ra, dựa vào tầm nhìn của mình, cô liền đoán nơi này là phòng làm việc của Lâu Vĩnh. Chăn bông ấm áp che kín cơ thể được bàn tay mềm mại của cô nhẹ nhàng tách ra. Đôi chân trắng nõn dưới lớp áo phông dài màu trắng lộ ra trong không trung. Đàm Nhu Nhi hơi nheo mắt, nhẹ nhàng bước đến phía cửa, vặn tay cầm bên dưới, cánh cửa nhanh chóng được mở ra.
Đập vào mắt cô là khung cảnh hộ nghị nghiêm túc, mà những người có mặt lúc này đều là thế hệ tinh anh tài giỏi của tổ chức, toàn bộ đều là những thanh niên mới qua tuổi đôi mươi. Nhìn thấy người mở cửa phòng họp là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp thì ánh mắt đều sáng rực như đèn pha của ô tô. Nếu không phải bị âm thanh hắng giọng của lão đại kéo lại, có lẽ bọn họ sẽ cứ như vậy thất thố tròn mắt nhìn cô gái này mất.
Đàm Nhu Nhi cũng vì cái hắng giọng kia của Lâu Vĩnh mà tìm thấy vị trí hiện tại của hắn đang bị một đám thanh niên bao quanh kia. Lâu Vĩnh đương nhiên đã nhìn thấy cô, đem đám người đang vây quanh mình cách xa một chút, bàn tay của hắn đưa lên, hơi vẩy vẩy như muốn nói cô hãy tới bên này.
Đàm Nhu Nhi hiểu được dụng ý của hắn, tuy rằng có chút xấu hổ bởi vì mỗi bước chân của mình đều bị mọi người trong căn phòng này để ý, nhưng đi mãi rồi cũng tới nơi. Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-la-do-toi-nuoi-lon/2573471/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.