" Không muốn anh ôm sao? " Dạ Phong Lệ ngẩn đầu hỏi.
" Muốn, được chưa? " Nhiều khi nhìn anh thật giống trẻ con, nhõng nhẽo đủ điều.
" Doãn Chy, em có muốn về ở cùng anh hai mình vài ngày không? " Dạ Phong Lệ đứng dậy, dù gì thì cả hai cũng mới nhận lại nhau mà?
" Không cần đâu, đêm qua anh ấy đã đưa Tài Triệu cùng Nguyệt Nguyệt đi du lịch rồi " Cô thở dài, lúc sáng dậy cô đã nhận tin nhắn, thời gian gửi là nửa đêm. Có ai như anh cô không? Tài Triệu ngủ gục bên cạnh cũng chụp gửi cô...mà trông họ thật hạnh phúc!
Nhưng mà....đến nơi thì chắc cả rổ ảnh đợi cô xem cho xem!
Dạ Phong Lệ thở dài, đúng thật là, cả tên Tài Triệu cũng nhanh thật.
" Thôi đi ăn sáng, em đi gọi Tâm Tâm " Doãn Chy chỉnh cavat cho anh, rồi qua phòng của Dạ Tâm.
Cốc
Cốc
" Tâm Tâm "
Cô bên ngoài gõ cửa, Dạ Tâm nghe thấy liền bỏ cuốn sách ra mở cửa.
" Dì, chào buổi sáng a " Dạ Tâm lại ôm cô.
" Mau chuẩn bị sách vở, rồi xuống ăn sáng nào " Cô ôm thằng bé lên, đi vào.
Đúng là...cha nào con nấy!
Đã muốn chiếm hữu ai thì thôi rồi.
Dạ Tâm ôm Doãn Chy thật chặt, rồi nhìn điện thoại đã đập vỡ lúc này nằm trong thùng rác.
Tưởng đâu cô không thấy, ai ngờ..
" Tâm Tâm, sao điện thoại con nằm trong thùng rác thế này? " Doãn Chy hỏi thằng bé, bình thường thằng bé đâu có làm vỡ đồ như vậy?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]