Ca phẫu thuật của Lợi Uất Chi cũng đã kết thúc. Do mất máu quá nhiều nên cô sẽ hôn mê sâu, không biết khi nào tỉnh dậy.
Để tiện chăm sóc, Lợi Uất Chi được chuyển ở chung phòng bệnh với Dạ Nhi Nhi.
Cả hai người đàn ông này đều hao tâm tổn sức cả đêm, Đông Tâm nhìn Dạ Kỷ Thành thở dài.
Dạ Nhi Nhi được đưa đến bệnh viện lập tức nên đã không sao.
Còn tình trạng của Lợi Uất Chi...không mấy khả quan tốt đẹp.
Thật sự rất lo lắng.
...
Sáng hôm sau.
Dạ Nhi Nhi mở mắt ra, cô cảm thấy đau ở bên dưới.
Nhăn mặt một chút, cô chống tay ngồi dậy. Cô nhớ ra rồi, hôm qua cô bị một người lạ đâm trúng...
" Lợi...Lợi Dung Nghi..."
Dạ Nhi Nhi lẩm bẩm một mình, cô nhìn ngang nhìn dọc, thấy Lợi Uất Chi nằm bên giường đối diện, cô giật mình.
" Lợi...Lợi Uất Chi..."
Cô bất ngờ, sao cô ấy ở đây? Hình như ở đây là bệnh viện, lại còn chung phòng với cô.
Đông Tâm lúc này đi vào, thấy cô đã tỉnh, anh thở nhẹ ra.
" Nhi..."
Anh đi đến, nhìn cô.
" Tâm...đã xảy ra chuyện gì?." Cô nhìn anh hỏi.
" Em bị đâm lúc anh rời đi, em không nhớ sao?." Đông Tâm đặt tay lên bả vai cô hỏi.
" Em nhớ chứ, nhưng mà...sao cô ấy cũng ở đây." Cô nhìn về phía Lợi Uất Chi hỏi.
" Cô ấy cũng bị đâm giống như em. Em vừa vào phòng cấp cứu chưa lâu thì Lợi Uất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-la-de-sung-phan-2/3155945/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.