Nhận được câu trả lời từ cô, Uông Thất không đáp, chỉ nhìn Nghiêm Thừa Thành.
" Tránh ra." Uông Thất nhìn Nghiêm Thừa Thành.
" Không tránh." Nghiêm Thừa Thành kiên quyết.
Yến Phi Phi...vẫn đang đợi anh...
" Đủ rồi...để anh...ấy đi đi..."
Yến Phi Phi từ từ tiến đến, nhìn Nghiêm Thừa Thành bảo.
Cô biết mọi chuyện rồi, cô biết tất cả rồi.
" Phi Phi..."
Nghiêm Thừa Thành hoảng hốt khi thấy cô đứng trước mặt mình.
Cô...cô làm sao biết hết mọi chuyện chứ?
Anh vội đi đến đỡ lấy Yến Phi Phi, cô cũng chẳng còn tâm trí đâu đẩy anh ra, cả người dựa vào Nghiêm Thừa Thành, cô nhìn Uông Thất.
" Đưa...Phiên Phiên đi."
Uông Thất nhìn Yến Phi Phi, quả thật...
Cô gái này chẳng còn khí sắc gì, e rằng...
Nhưng anh cũng ích kỉ, không thể để Giả Phiên Phiên bỏ mạng. Ai cũng muốn bảo vệ người quan trọng của mình.
" Xin lỗi."
Nói xong, Uông Thất quay người đưa Giả Phiên Phiên đi.
" Uông Thất...bỏ em xuống...mau bỏ em xuống..."
" Em phải cứu cô ấy...em phải cứu cô ấy..."
Uông Thất đương nhiên cố gắng làm ngơ những lời của Giả Phiên Phiên, đi một mạch ra khỏi bệnh viện, hung bạo ném cô vào xe rồi đóng cửa lại.
...
Yến Phi Phi dựa vào Nghiêm Thừa Thành, cố nắm lấy áo anh.
" Nghiêm Thừa Thành...đừng làm những chuyện như này vì tôi nữa."
" Sống chết có số cả, anh hiểu chứ."
Cô ngẩn đầu nhìn anh, bệnh tình của Yến Phi Phi ngày càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-la-de-sung-phan-2/3155939/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.