Chương trước
Chương sau
Sáng hôm sau.

Dạ Nhi Nhi ngủ dậy thì thấy cánh tay của Đông Tâm vẫn không chịu buông, đang ôm chặt mình trong lòng.

Cả người đều rất ê ẩm sau đêm ân ân ái ái hôm qua. Anh đúng là nhẫn nhịn lâu như vậy, một đêm liền làm đến gần sáng mới thỏa mãn anh.

Đúng là cái con người thú tính!

Đông Tâm vừa mở mắt đã cúi xuống hôn lấy cô, Dạ Nhi Nhi liền đưa tay đánh vào mặt anh một cái.

" Hôi chết đi được, chưa đánh răng mà anh muốn hôn cái gì chứ?." Dạ Nhi Nhi bĩu môi nhìn anh.

" Anh muốn hôn." Anh mặt dày tiến đến.

" Đánh răng đi rồi hôn." Dạ Nhi Nhi đẩy mặt anh sang một bên.

" Nhưng anh muốn hôn.."

" Dẫu có hôi cũng là tình yêu của anh!!!."

...

Dạ Nhi Nhi chống cằm nhìn Đông Tâm đang loay hoay trong bếp nấu ăn, nhìn hình ảnh này đúng là một người đàn ông quá đảm đang rồi.

Cô nhìn anh, cứ cười cười như một kẻ điên.

Đúng là tình yêu...

Khiến ai ai cũng bất bình thường cả rồi.

Đúng là không nên dính vào yêu đương, dính vào rồi..

Ôi thôi khỏi nói tiếp nữa.

Đông Tâm đem hai dĩa đồ ăn sáng ra, anh đặt xuống.

Bản thân cũng kéo ghế ngồi xuống, anh từ tốn lấy thức ăn cho cô, rồi đầy ôn nhu đút cho Dạ Nhi Nhi ăn.

" Đền bù chuyện tối qua." Đông Tâm bảo.

Dạ Nhi Nhi vừa nhai vừa nhìn anh, nhắc đến chuyện đêm qua lại làm cô tức.

Cả người thật sự còn ê ẩm đến giờ.

Dạ Nhi Nhi đưa tay đánh anh một cái, Đông Tâm chỉ cười, vừa ăn vừa nhìn cô.

Cả hai con người này, ngày ngày thích nhìn nhau đến không chán sao?

" Ăn mau đi còn đi làm." Cô bảo.

" Em nghĩ sao về hưởng tuần trăng mặt?." Đông Tâm ghé sát lại cô hỏi.

Dạ Nhi Nhi đưa cho anh li sữa, nghiêm túc bảo:" Đông thị dạo gần đây không phải không ổn sao. Từ từ rồi đi, anh nên giải quyết công việc tốt đi."

Đông Tâm cầm lấy li sữa, lập tức tuân lệnh.

" Anh đã rõ, thưa vợ yêu."

Dạ Nhi Nhi nghe vậy bật cười, thật là..

" Anh thật là."

...

Nghiêm gia.

Yến Phi Phi lờ đờ mở mắt ra, cô cảm giác mình nằm trên giường rất êm ái.

Hình như...cô đang ở trong phòng của Nghiêm Thừa Thành?

Làm gì có chuyện đó chứ, anh chán ghét cô lắm mà, làm sao cho cô nằm trên giường...

" Phi Phi..."

Nghiêm Thừa Thành vừa đi vào phòng đã thấy cô tỉnh dậy, bước chân đầy gấp gáp, đi đến đỡ lấy Yến Phi Phi lên.

Cô đơ người ra, nhìn Nghiêm Thừa Thành.

Anh làm sao vậy? Anh đang lo lắng cho cô sao?

Yến Phi Phi không nói gì cả, cứ mở mắt nhìn trơ trơ ra đó.

Nghiêm Thừa Thành cũng không có sức để đôi co chuyện đó, anh khẽ ôm lấy cô vào lòng.

" Em làm tôi sợ chết đi được." Nghiêm Thừa Thành bảo.

Yến Phi Phi bất ngờ.

Lo?

Lo lắng sao?

Anh thật sự đang lo lắng sao?

Không thấy Yến Phi Phi phản ứng gì, Nghiêm Thừa Thành lại có chút hơi sợ.

" Phi Phi..."

Yến Phi Phi nhấc cánh tay lên, đẩy Nghiêm Thừa Thành ra.

" Nghiêm...Thừa Thành..tôi không còn sức để trả tiền cho anh nữa..."

" Đừng diễn nữa..."

Yến Phi Phi đầy đau khổ nhìn anh. Khi không anh đối xử tốt với cô, cô chẳng thể thấy cảm kích gì cả.

Nghiêm Thừa Thành liền vươn tay giữ lấy cô, anh lắc đầu.

" Phi Phi..."

" Giày vò tôi như vậy đủ rồi..."

" Anh làm ơn...đâm tôi một nhát dao đi, không thì bắn tôi một viên đạn cũng được..."

" Tôi thật sự không chịu nỗi nữa rồi...tôi hết sức rồi...Nghiêm Thừa Thành..."

...

Nghiêm Thừa Thành ngồi bên giường nhìn Yến Phi Phi đã ngủ say.

Sau một hồi náo động, cuối cùng cô cũng ngủ thiếp đi.

Anh bỏ tay cô vào mền, rồi đứng dậy ra khỏi phòng.

Qua thư phòng, anh ngồi xuống. Lúc này thuộc hạ đi vào, gấp gáp bảo:" Cậu chủ..."

" Trái tim thích hợp cho Yến Phi Phi đã tìm thấy..."

" Ai? Là ai?." Nghiêm Thừa Thành liền kích động.

Bệnh tình của Yến Phi Phi anh biết rõ, từ nhỏ cô sức khỏe đã không tốt rồi. Dạo gần đây do không kiềm được cảm xúc của mình, anh khiến bệnh tình của cô ngày càng nặng hơn.

Nếu không phẫu thuật thay tim, cô...

Sẽ chết..

" Là..."

" Là Dạ Nhi Nhi."

...

Xoảng

Đông Tâm không cẩn thận đưa tay làm rơi chiếc ly trên bàn, sao anh có cảm giác không an tâm mấy thế này.

Anh đứng dậy, cúi người xuống nhặt mảnh vỡ lên.

Bất ngờ tim anh thật đau, Đông Tâm đưa tay lên nắm chặt lồng ngực bên trái của mình.

" Mình..."

...

" Ui da..."

Dạ Nhi Nhi đang mãi mê nấu đồ ăn cho anh, không cẩn thận lại cắt trúng tay.

Cô đã tập luyện nhiều hơn rồi, nhưng sao vẫn cắt đứt tay thế này không biết.

Nhìn dòng nước đang chảy xuống...

Không hiểu sao trong lòng có sự gì đó bất an nổi lên, cô cảm giác như là..

Sẽ có chuyện không lành xảy ra sắp tới.

...

Nghiêm Thừa Thành ngồi im lặng một hồi lâu.

Trái tim thích hợp là Dạ Nhi Nhi. Nếu đụng vào cô, sẽ đối đầu với Đông Tâm.

Đông Tâm lại rất yêu Dạ Nhi Nhi như vậy, sẽ không thể chuyện hiến tim dễ dàng xảy ra được như vậy, thậm chí chắc chắn cũng chẳng có chuyện đó nữa.

" Phi Phi..." Anh nắm chặt tay, nhưng anh cũng không thể để Yến Phi Phi bị bệnh rồi chết như vậy.

" Anh sẽ lấy trái tim của Dạ Nhi Nhi cho em."

" Bằng mọi cách, em phải sống..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.