“Ưm...” Đường Nhã mới đây còn giả vờ nhắm mắt nhưng không hề ngủ được vì thói quen thức khuya của mình. Bây giờ cô ấy tự nhiên thấy vô cùng buồn ngủ, hai mắt díu vào nhau không thể mở ra nổi. Rốt cuộc hôm nay cô làm sao vậy? Rõ ràng không làm việc gì nặng nhọc, cơm tối cũng là do Đường Thời nấu. Kẻ dở hơi Dương Hạ Thần kia đang ở Singapore công tác đã mấy ngày hôm nay chưa về nên không thể đến làm phiền cô. Hôm nay tinh thần nhẹ nhõm đến vậy mà cớ sao buồn ngủ nhanh quá... Đường Nhã đang suy nghĩ mông lung thì không biết từ lúc nào cô chợt chìm sâu vào trong giấc ngủ. Không gian hiện tại yên ắng, bốn bề tối đen như mực. Đường Thời nằm trên ghế sofa tưởng chừng đã ngủ từ rất lâu rồi nhưng cậu ta đột nhiên bật dậy... Lặng lẽ, nhẹ nhàng tiến đến bên giường của Đường Nhã.
Cậu ta khẽ lay lay vai cô nhưng thấy cô không hề có phản ứng gì liền đắc ý cười khằng khặc. Xem ra cô đã hoàn toàn ngấm phải thuốc ngủ mà cậu ta lén trộn vào thức ăn ban nãy... Có điều cơ thể cô phản ứng chậm hơn so với những gì Đường Thời đã tính toán. Cậu ta liền lột bỏ quần áo, leo lên giường ôm Đường Nhã từ phía sau lưng tận hưởng khoái cảm. Bàn tay to lớn mơn trớn vuốt ve làn da mềm mại trên cánh tay của cô, cậu ta không chịu dừng lại mà còn lần tay dần dần xuống dưới phần đùi mịn màng. Ngửi tóc cô hít hà một lúc rồi vật cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-khong-yeu-toi/1909940/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.