Một buổi tối cũng giống như bao buổi tối tẻ nhạt khác. Đường Nhã trên đường mua một ít đồ ăn nhanh từ cửa hàng tiện lợi về ăn, cô ấy có một niềm đam mê bất diệt với các món mỳ gói, mỳ hộp... Phàm là mỳ chỉ cần ngửi thôi Đường Nhã cũng có thể đoán ra đó là loại mỳ gì, vị gì, hãng nào... Chung quy khả năng này cũng có thể gọi là một loại tài năng hiếm có.
Cô ấy tiện thể tung tăng la cà khắp khu phố ẩm thực rồi ngắm nghía các shop quần áo dọc đường đi mà quên mất lệnh giới nghiêm mà bà chủ nhà trọ vừa ban ra hôm qua. Thay vì 11h sẽ đóng cửa thì nay đã rút xuống 10h để mọi người ý thức về nhà an toàn hơn. Nếu về quá giờ... Cũng không sao cả, chỉ bị bà chủ chửi té tát thôi. Tin đồn có biến thái hay ngồi ở đầu ngõ đã lan ra mấy ngày hôm nay khiến ai cũng hoảng sợ. Nhà nhà đều đóng cửa tắt đèn trước 10giờ. Đường Nhã tâm trạng vui vẻ đang mút dở que kem vừa đi vừa hát, khi tới đầu ngõ lối rẽ vào nhà trọ thì thấy một bóng người cao to đen lù lù đang ngồi ở đấy, hai cặp mắt sáng quắc nhìn thẳng về phía cô. Hắn gượng dậy còn cô lùi lại hai bước. Rồi đột nhiên hắn lao vút lại, hai tay dang ra như muốn vồ vập thứ gì đó.
“Ăn kem không?” Đường Nhã ngây thơ hỏi. Hắn mất đà khựng lại nhìn cô ngạc nhiên. Cô đưa cho hắn cây kem ăn dở nhưng nhìn lại thấy nó bị gặm nham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-khong-yeu-toi/150015/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.