[Chị cả! Chị cả!]
Từ Khả luôn muốn gọi chị ấy nhưng mà ngay giờ phút này cổ họng của cô như có thứu gì đó chắn ngang khiến cô không thể phát ra được tiếng gì cả.
Sự sợ hãi ngày càng mãnh liệt dâng trào trong lòng cô, cô biết chị cả đang nói lời từ biệt với mình, là loại từ biệt rồi sẽ chẳng bao giờ gặp lại nhau nữa.
“Em ơi đừng có khóc, em nín đi” Từ Vọng Đệ thấy gương mặt em gái đã ướt đẫm nước mắt cho nên mới đưa tay ra xoa xoa mặt cô, đôi tay nhăn nheo có đầy vết thương, khi mà sờ vào da khiến cho người khác thấy đau nhói không thôi.
Lúc này Từ Khả cố hết sức giãy dụa muốn trút bỏ dây thừng trói mình ra, cô không thể để cho chị cả làm chuyện điên rồ được, tuyệt đối không thể.
Từ Vọng Đệ nhìn thoáng qua bên ngoài cửa sổ, trời đã hửng sáng nhưng lại ngập bởi sương mù mênh mang, giống như sắp đổ mưa.
“Em cố chạy thật xa, sau này sẽ không còn ai ức h**p em nữa, bọn họ sẽ không thể tới tìm em đâu” Từ Vọng Đệ thấp giọng nỉ non, chị ấy không nhìn Từ Khả mà chỉ dùng deo cắt đứt dây thừng trói ở đùi cô ra.
Về sau em nên sống một cuộc đời hạnh phúc, ở cùng với cậu trai đối xử thật tốt với em kia.
Nhưng mà những lời này chị ấy nói ra, chỉ lặng lẽ chúc phúc trong lòng.
Dây thừng trói trên đùi được nới lỏng, nhưng mà Từ Khả cảm giác được đôi chân này như không thuộc về mình, vù bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-khong-the-noi-quy-tinh-hoi/5179631/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.