“Chị Từ Khả không thể nói được, ban nãy ở trong bếp con đã nói với mẹ rồi mà” Thẩm Yểu nói.
Mẹ Thẩm mới chợt nhớ ra: “Ờ ha mẹ quên”
Một giây sau sắc mặt bà ấy trở nên nghiêm túc: “Cô là người câm hả”
Từ Khả gật đầu, hào phóng thừa nhận.
“Vậy không được” Mẹ Thẩm lập tức nói.
“Cái gì mà không được?” Thẩm Trí nhìn bà ấy, đôi mắt trở nên sắc lạnh.
Vẻ mặt của mẹ Thẩm ngưng trọng một chút rồi mới nghiêm túc nói: “Con không thể tìm một cô gái không thể nói chuyện được, còn ra thể thống gì nữa, người ta nhìn vào sẽ nói như thế nào, chê cười nhà họ Thẩm ra làm sao hả?”
Nghe vậy đột nhiên Thẩm Trí nở nụ cười: “Thế hả, thế con cưới cô Bạch mới là cho nhà họ Thẩm này đủ thể diện đúng không? Ba mẹ luôn sống ở nước ngoài, hai người có từng để ý tới mặt mũi cái nhà này bao giờ đâu?”
“Tiểu Trí” Giọng điệu của mẹ Thẩm hiếm khi nặng nề thế này.
Trong khoảng thời gian này bởi vì chuyện của Vân Thư cho nên thái độ của con trai đối với bọn họ ngày càng lãnh đạm.
Bà biết từ nhỏ tới lớn thì tính cách có hơi kì quái, lúc trước thiếu sự quan tâm cùng quản thúc, bây giờ bọn họ trở về ngoài việc muốn kéo lại khoảng cách tình thân thì còn muốn bù đắp những phần khuyết thiếu cho con trai và con gái.
Có thể nói bà chứng kiến Vân Thư từ nhỏ tới lớn, biết cô bé là một cô gái tốt, gia thế cũng tốt, trong mắt người làm cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-khong-the-noi-quy-tinh-hoi/5179624/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.