“Cô!” Tô Mạn Giai tức đến đỏ mặt, nghiến răng xoe tròn hai mắt, bộ dạng đó như hận không thể ăn tươi nuốt sống đối phương.
Tiểu Lâm cũng không sợ cô, hai tay đặt trươc ngực, mắc cười mà nhìn cô, “Tôi nói này Tô tiểu thư, có phải cô rảnh rỗi sinh nông nổi không?Tôi đúng là thắc mắc đó, cô rảnh rỗi thì đi nghiên cứu kịch bản đi?Làm gì mà cứ đi làm phiền người khác?”
“Tôi cũng đâu nói chuyện với cô, cô xía mỏ vào cái gì?” Tô Mạn Giai bị chặn họng tức đến đỏ mặt, ngửa cố liếc nhìn Tiểu Lâm.
“Này!” Tiểu Lâm khẽ thở dài, cũng mặc kệ sự tức giận của cô, nhún vai nở nụ cười tiếp tục nói:“Dù là bây giờ đang trên con đường lưu lượng, nhưng người không có thực lực, rất nhanh sẽ hết thời, Tô tiểu thư vẫn nên dành thời gian nâng cao bản thân, đừng có nhìn ai cũng không thuận mắt.”
“Cô!” Tô Mạn Giai tức đến ói máu, tức giận mà nhìn Tiểu Lâm, trong lòng rất uất ức, lúc nãy bị Từ Triệt châm biếm một trận, nể mặt của Chu Lịch Sâm, cô không tính toán với anh ta, bây giờ giờ lại bị một trợ lý không có danh tiếng gì làm cho tức đến chết đi sống lại, nếu cô còn kìm nén, đối phương chẳng phải sẽ không xem cô ra gì mất sao?
Tô Mạn Giai choáng váng, vươn tay muốn tát đối phương một cái vừa giơ lên đã bị người ta chặn lại, Hạ Ảnh lạnh lùng nhìn cô, nói:“Tô tiểu thư, cô muốn làm gì?”
Tô Mạn Giai hung dữ mà nhìn cô, nói:“Miệng mồm trợ lý của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-khong-giong-nhu-moi-nguoi/455036/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.