Buổi tối, Hạ Ảnh theo thói quen mà mở Weibo, Weibo của Chu Lịch Sâm đã rất lâu rồi không đăng bài viết mới, Hạ Ảnh có chút thất vọng, không vui mà thoát ra.
Trong đầu bất giác nhớ lại cảnh ở dưới lầu, lúc anh chủ động hỏi phương thức liên lạc của cô, cô và anh vốn không thân thiết lắm, lưu số điện thoại là được rồi sao lại phải thêm bạn bè?
Hạ Ảnh cảm thấy bản thân mình có chút điên khùng, giống như Tiểu Lâm nói vậy, đây cũng chỉ là một thói quen của đối phương, tiện thể sau này dễ liên lạc, cô cứ suy nghĩ về dụng ý của người ta làm?
Hạ Ảnh trầm mặc hít một hơi thật sâu, càng nghĩ càng thấy bản thân mình bị thần kinh, dụng ý của đối với có ngàn vạn cái, nhưng tuyệt đối sẽ không phải là ý nghĩ kia!
Có người nhắn tin cho cô, không cần nói cũng đoán được đối phương là ai, nhất định là người bạn qua mạng “Bị bóp nghẹt” đó, đối với người này, Hạ Ảnh có chút phản cảm, một con người kì lạ, lần nào cô lên mạng, người này cũng sẽ nhắn tin cho cô. Hạ Ảnh nhịn không được mà nghi ngờ, anh ta có phải là rảnh rỗi không có gì để làm, chỉ nhìn vào Weibo, sau đó nhìn thấy ai thì tìm người đó nói chuyện?
Nếu anh ta thích tìm người trò chuyện như vậy, sao lại không sử dụng tính năng kết bạn của Wechat?
Cô mở ra xem, tin nhắn được gửi đến từ hôm qua, sau khi cô tắt máy ba mươi phút, hỏi cô còn ở đó không, đợi mười phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-khong-giong-nhu-moi-nguoi/455027/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.