Tô Mạn Giai mơ màng mà nhìn anh, chỉ cảm thấy trong lời nói của đối phương có hàm ý, Từ Triệt có lòng tốt nói:“Giống như lúc nãy, trong khoảng thời gian mà Tô tiểu thư cãi nhau với trợ lý của Hạ lão sư, chi bằng đi xem kịch bản thì hay hơn.”
Tô Mạn Giai bị anh nói như vậy, gương mặt có hơi ửng đỏ, cảm giác đó như đang bị người ta không mạnh không nhẹ mà tát một cái, trên mặt có chút ngại ngùng, trong lòng cảm thấy vô cùng không công bằng, đối phương gọi cô là Tô tiểu thư, lại gọi một diễn viên tuyến hai ba không danh tiếng là Hạ lão sư, đây không phải rõ ràng là đang không xem trọng cô sao?
Tô Mạn Giai cảm thấy bản thân mình rảnh rỗi tự đến đây làm nhục mình, sắc mặt trở nên ngượng ngùng, miễn cưỡng cười nhẹ, ngại ngùng nói:“Chu lão sư nói là……”
Chu Lịch Sâm lãnh đạm nhìn cô cười, lễ phép mà lại xa cách, “Nhân lúc bây giờ có thời gian, Tô tiểu thư chi bằng đi xem lại kịch bản một lát đi, tránh để đến lúc đó đạo diễn Lưu lại không vui. Đạo diễn Lưu là một người có yêu cầu rất cao với tác phẩm của mình. Tương ứng với việc yêu cầu đối với diễn cũng rất cao, trước đây tôi có hợp tác với ông ấy vài lần, trong đoàn phim của ông chưa từng thấy qua một diễn viên nào quay phim mà không thuộc thoại……”
Từ Triệt đặt hai tay trước ngực, cười như không cười mà nhìn Tô Mạn Giai, vào thời điểm thích hợp nói:“Cho nên Tô tiểu thư có thể tiếo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-khong-giong-nhu-moi-nguoi/455024/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.