Bây giờ nhìn lại, vẫn là cô cẩu thả rồi.
Hóa ra, học kì hai năm lớp mười hai anh không thường xuyên đến trường là vì phải làm bố sao?
Chúc Ôn Thư như bị đông cứng thành hóa thạch, không hề nhúc nhích, mà cứ thế đứng ngây ngốc.
Lệnh Tư Uyên còn đang ôm chặt lấy Lệnh Sâm, lặng lẽ nghiêng đầu, mở mắt liếc nhìn Chúc Ôn Thư.
"Cô ơi.. trời đã tối rồi, cô còn không về nhà bố mẹ sẽ lo đấy ạ."
"?"
Cuối cùng, Chúc Ôn Thư đã lấy tinh thần nhờ câu nói này.
Cô rũ mắt, tâm trạng thay đổi liên tục, nhưng vẫn không quên mục đích đến đây ngày hôm nay: "Hiện giờ cô chưa về được, cô phải nói chuyện với.." Cô thực sự không thể nói ra được chữ "bố", chỉ đành nói thẳng với Lệnh Sâm: "Chúng ta nói chuyện đi."
Lệnh Sâm dường như đã nhận ra ánh mắt khác biệt của Chúc Ôn Thư, rất nhanh đã né mặt đi, thản nhiên nói: "Được."
Lần này đổi thành Lệnh Tư Uyên ngơ ngác. Bạn có biết trang truyện _ TrùmTruyện﹒𝙑n _
Cậu bé nhíu chặt lông mày, con ngươi đảo liên tục. Khi cậu bé đang nghĩ nên làm gì tiếp theo thì cái ót đã bị vỗ một cái.
"Đi rót cho cô giáo ly nước đi."
Haiz, không biết phải làm gì đây.
Lệnh Tư Uyên "dạ" một tiếng, giày còn chưa thay đã chạy vào nhà bếp rồi.
Sau đó, Lệnh Sâm nâng cằm, tỏ ý bảo Chúc Ôn Thư đi theo anh vào trong.
"Mời vào."
Ở cái nơi mà đất đai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-den-xem-concert-cua-toi/2694545/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.