Lộ Thiệu Sơn không ngờ rằng mình có thể thành công.
Ông kinh ngạc nhìn cái gã anh Uy kia đang hôn mê bất tỉnh, nằm liệt ra đất, trên mặt đầy những vệt máu, cảm thấy có chút hốt hoảng, hai tay run run.
Bởi vì ông nghe thấy tiếng con dao bị rơi xuống đất và những lời uy hiếp của tên kia với Diệp Phồn Tinh, sốt ruột từ trên giường bò dậy một cách theo bản năng.
Khi đó ông chỉ nghĩ đến việc cứu người, căn bản cũng không suy nghĩ nhiều. Mãi cho đến khi mọi việc kết thúc, ông mới dần dần ý thức được, bản thân mình vậy mà có thể dựa vào đôi tay gầy còm yêu ớt, không còn cường tráng như lúc trước này để làm được chuyện bản thân muốn làm!
Điều này sao có thể xảy ra?
Hẳn là ông đang mơ rồi?
Đọc Full Tại truyentop.net
Chỉ có ở trong mơ, ông mới cảm giác mình không giống một đống phế vật bỏ đi, ngoài việc làm liên lụy người nhà ra, bất cứ cái gì khác cũng không thể làm được…
“Chú Lộ! Chú Lộ, chú không sao chứ?!”
Cảm giác không chân thực giống như đám mây mù vây lấy cả người Lộ Thiệu Sơn, mãi cho đến khi Diệp Phồn Tinh hoàn hồn rồi chạy hai bố bước đến chỗ ông, vội kêu tên ông vài lần, ông mới giật mình tỉnh táo lại.
Đây không phải mơ, thật sự không phải…
Những chuyện xảy ra trước mắt đều rất chân thực!
Ánh mắt vô hồn ảm đạm của Lộ Thiệu Sơn trong phút chốc bỗng tỏa ra ánh hào quang ngời ngời. Ông dứt khoát nắm lấy tay áo của Diệp Phồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-co-tien-co-sac-con-co-anh-ay/467574/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.