*Có những đoạn mà có dòng * che giấu những từ mấu chốt* là nguyên văn nhé.. Mị cũng không hiểu chỗ này.. Chắc là từ cấm.
Editor: Mộc Lạp Đề
“Không! Tiền này là em quang minh chính đại kiếm được đó!” Bị ngữ khí trầm chậm của Lộ Thâm dọa cho giật mình, Hầu Tử vội vàng gãi đầu giải thích, “Chính là ông chủ của quán ba mà anh làm thêm vào cuối tuần, anh Chu Chu Tiểu Lạc, tiền này là anh ta cho em, bởi vì em cái gì kia, giúp anh ta một chuyện.”
“Anh Chu?” Lộ Thâm sững sờ, lông mày không lập tức buông lỏng, “Cậu có thể giúp anh ta cái gì?”
“Là như vậy, gần đây em được bọn Hổ Tử giới thiệu, đi qua bên đường Văn Hoa bên kia làm phục vụ ở khách sạn Vạn Hào a..”
Hầu Tử nhỏ hơn Lộ Thâm một tuổi, là con của nhà hàng xóm cách vách nhà Lộ Thâm. Bởi vì cha mẹ cùng mất, trong nhà chỉ còn lại một người ông nội đã già lại mắc chứng mất trí nhớ, Hầu Tử từ lúc mười bốn tuổi đã bỏ học để đi ra ngoài làm việc. Những năm này cậu chạy lui chạy tới đã làm không ít công việc, nhưng luôn không thể an định lại, cũng may quen biết được không ít bạn bè, thường xuyên được giúp giới thiệu một số công việc làm thuê, lúc này mới không đến nỗi chết đói ở đầu đường.
Hồi trước, cậu được một người bạn giới thiệu đến làm phục vụ ở một khách sạn cỡ trung, kết quả vào lúc kết thúc buổi tăng ca tối nay, lại bất ngờ đụng phải Chu Tiểu Lạc đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-co-tien-co-sac-con-co-anh-ay/467524/chuong-11.html