Nghe câu hỏi của cô, sắc mặt Lộ Trung Quân lập tức trở nên khó coi. 
Ông ta nhìn cô gái trước mặt với ánh mắt chỉ trích, trầm giọng hỏi. 
“Bác sĩ Thẩm, cô đang nghi ngờ tôi?” 
Thẩm Lưu Bạch lắc đầu, nhưng ngay sau đó lúng túng gật đầu. 
“Quản gia Lộ, cái này không nên gọi là nghi ngờ, tôi chỉ muốn loại trừ những chuyện không liên quan.” 
Cô dừng lại một chút và nghiêm túc nói. 
“Nhìn xem, ông đã làm việc ở nhà họ Văn nhiều năm, việc ông xuất hiện trong căn hộ của cô Văn không có gì lạ. Nhưng nếu chúng tôi không lấy mẫu của ông để so sánh và loại bỏ những dấu vết không liên quan, chúng tôi có thể không thể giúp cô Văn tìm ra hung thủ thật sự, chắc ông cũng không muốn như vậy đâu.” 
“Chúng tôi đều muốn lấy mẫu DNA của ông và bà Văn để dễ loại trừ hơn. Không biết liệu ông Lộ có thể hợp tác không?” 
Cô nói rất khách sáo nhưng đã đẩy Lộ Trung Quân vào góc tường. 
Nếu ông ta từ chối, có nghĩa là trong lòng ông ta đang có có vấn đề, việc này sẽ thu hút sự chú ý của cảnh sát. 
Nhưng nếu ông ta thật sự cho lấy mẫu, thì có thể ông ta sẽ bị bại lộ. 
Vẻ mặt âm trầm, Lộ Trung Quân nhìn chằm chằm Thẩm Lưu Bạch một hồi, mới miễn cưỡng gật đầu. 
Sau khi tiễn Văn Thiến và Lộ Trung Quân đi, Thẩm Lưu Bạch ngồi phịch xuống sô pha như dùng hết sức lực, cảm thấy cả người thả lỏng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-biet-tat-ca/2562374/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.