Chị trợ lý tuy cảm thấy có chút kỳ lạ, nhưng cô cũng không hỏi lại, mà là dựa theo yêu cầu của Thẩm Lưu Bạch đưa cô đến đại lộ Trường An Môn. 
Ông chủ cô muốn họ chiếu cố thật tốt cô gái này, nhìn dáng vẻ là rất coi trọng, cho nên họ lấy tiểu chuẩn khách quý mà chiêu đãi. 
Đến nỗi khách quý vì sao muốn kéo vali đi dạo phố, mà không mang vali về khách sạn trước, điểm này họ thật sự không tiện hỏi nhiều. 
Cô nhìn thoáng qua hai nhân viên bảo vệ phía sau, đối phương hiểu ý gật gật đầu, cũng đi theo xuống xe. 
Nhưng cũng không bao lâu, trên trán hai người đều toát ra mồ hôi lạnh. 
Bọn họ vốn là cách không xa đi theo vị khách quý cách đó, nhìn một cô gái thanh tú dịu dàng còn đang kéo một chiếc va li nhỏ, chắc là không thể đi quá nhanh. 
Đại lộ Trường An Môn là con phố thương mại nổi tiếng ở Kinh Thành, hai bên đường có rất nhiều trung tâm mua sắm, những ngõ nhỏ ven đường vẫn giữ nguyên phong cách cổ kính, uốn lượn kéo dài khắp nơi. 
Vị khách quý nhanh chóng biến mất vào những con hẻm này. 
“Khốn khiếp, cô gái kia là cố ý!” 
Một trong những người đàn ông cao lớn quay đầu lại nhìn người bạn của mình, kinh ngạc nói. 
“Đi nhanh thế nào cũng không thể lúc nào cũng đi vào mấy con hẻm này. Đi nhanh như vậy chắc không phải là ngắm cảnh…” 
Người bạn của anh cũng hoang mang không kém. 
Làm vệ sĩ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-biet-tat-ca/2562338/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.