🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vệ Nguyên nhìn ly rượu bị đẩy tới trước mặt, trong mắt lóe lên một tia khó hiểu.



Anh cúi đầu cười, duỗi tay đẩy ly lại, nhẹ nhàng nói.



“Cảm ơn, tôi lái xe đến, không uống được.”



Phùng Vi nhíu đôi lông mày được chải chuốt tinh tế, đợi Vệ Nguyên trong sự hoài nghi, ngón tay run lên một hồi lâu mới hét lên.



“Anh không uống? Vậy anh làm gì trong quán bar? Có thể thuê tài xế riêng mà!”



“Anh xem thường tôi hả?”



Cô dường như đã nghĩ ra điều gì đó, nét mặt của cô trở nên tức giận



“Anh có biết tôi là ai không? tôi người nhà họ Phùng ở Kinh Thành, tập đoàn Phong Đảo là do nhà tôi điều hành! Anh dám không nể mặt tôi?”



Nói đến đây, cô đột nhiên cúi đầu xuống và bắt đầu khóc.



“Chết tiệt, một người hai người đều như vậy! Mấy người đều coi thường tôi!”



“Cận Hải Dương thì không tính, còn anh là ai chứ? Anh dựa vào cái gì mà khinh thường tôi…?”



Phùng Vi đang khóc thì đột nhiên nhìn thấy một chiếc khăn tay được gấp gọn gàng đưa cho mình, tiếng thút thít ngừng lại.



Cô ngây người nhìn tấm vải lụa trước mặt, như thể không hiểu nó là gì.



Bây giờ ít có người nào còn sử dụng khăn tay.



Cô khịt mũi, đưa tay ra như thể bị sui khiến, cầm chiếc khăn tay lên.



Khoảnh khắc vải mềm chạm vào mặt, cô bất giác hít sâu một hơi, mùi nước hoa Cổ Long nhàn nhạt tràn vào mũi khiến cô sững sờ một lúc.



Không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-biet-tat-ca/2562329/chuong-207.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.