“Luật sư Vệ, đã lâu không gặp.” 
Người đàn ông cao lớn chậm rãi đi tới, sau khi đứng trước mặt cô gái, đôi mắt đen như ngọc nhìn chằm chằm vào mắt của Vệ Nguyên, vẻ mặt như đang cười, nhưng hơi thở có chút nguy hiểm. 
Vệ Nguyên cau mày. 
Trong mọi trường hợp, nói xấu người khác sau lưng không phải là phong thái của một quý ông, nhất là khi bị đối phương bắt gặp tại trận. 
Nhưng không có gì, hiện tại anh đang bị bỏ ở phía sau, nếu không có được khí thế, chỉ sợ không còn hy vọng gì nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn tên khốn đối diện ôm được người đẹp về. 
Càng đến thời điểm này càng không được để lộ ra điểm yếu của mình, không được để tình địch biết mình đã bị vượt mặt 
Lòng người là thứ dễ thay đổi nhất, bất cứ một rung động nhỏ nào cũng có thể phá hỏng một mối quan hệ đã trải qua nhiều năm, những tiền lệ như vậy không phải là không có. 
Vì vậy, anh vẫn còn cơ hội. 
“Xin chào anh Cận, không ngờ chúng ta lại gặp nhau.” 
Vệ Nguyên nắm chặt chiếc cặp trong tay, thản nhiên nói. 
Nghe anh nói, Cận Hải Dương hơi nhướng mày rậm, đáp lại một cách khá ẩn ý. 
“À, có chút trùng hợp. Gần đây, luật sư Vệ luôn tình cờ gặp bạn gái tôi. Thật sự tôi cảm thấy có chút phiền phức.” 
Khi nói, anh khoác vai cô một cách tự nhiên và cười nói 
“Luật sư Vệ ăn mặc chỉnh tề vào đêm muộn như vậy, định hẹn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-biet-tat-ca/2562324/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.