Ngay khi Mưu Vân Nhiên nói xong, phòng thẩm vấn rơi vào im lặng khó xử. 
“Nếu đã như vậy, tại sao còn hẹn hò với Vương Tinh Kinh?” 
Cận Hải Dương khẽ liếc anh ta một cái, thản nhiên hỏi. 
“Vương Tinh Kính không phải bệnh nhân hội chứng Stockholm, anh đụng phải cô ấy làm cô ấy không đi thi được, cô ấy không thể lập tức thích anh, hai người ở chung cũng đã tốn không ít công sức của anh đúng không.?” 
“Anh thấy nhà cô ấy có tiền nên dễ thao túng đúng không? Đúng rồi, đúng lúc buổi phỏng vấn ở đoàn ba lê New York của anh bị thất bại, trở về sợ không tìm được chỗ tốt, nên liền muốn mượn nhà họ Vương có tiền để được đào tạo chuyên sâu hay muốn tự mở phòng tập?” 
Anh thản nhiên dựa vào tường, khuôn mặt tuấn tú không hề che giấu vẻ châm chọc. 
“À, anh đang làm khá tốt.” 
“Lừa gạt Hình Ti Ti, dùng thủ đoạn lừa tiền Vương Tinh Kinh, cuộc sống hạnh phúc trái ôm phải ấp này đã thu hút sự đố kỵ, ghen ghét và hận thù của không biết bao nhiêu người đàn ông.” 
Nghe anh nói, Mưu Vân Nhiên thở hổn hển, hung ác nhìn Cận Hải Dương đang đứng đối diện, như thể anh là Vương Tinh Kinh đã chết. 
“Vậy thì sao?” 
Anh thở hổn hển và thì thào. 
“Đó là do cô ấy ngu ngốc và sẵn sàng để tôi lừa dối.” 
“Nếu không phải vì cô ấy có chút tiền, tại sao tôi lại phải yêu một cô gái quê mùa ăn mặc hở hang? Khả năng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-biet-tat-ca/2562319/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.