Giọng anh ta hơi khàn nhưng từng chữ đều có thể nghe được rõ ràng.
“Tôi đúng là bạn trai của Vương Sương, nhưng tôi không liên quan gì đến chuyện này.”
“Đã năm năm rồi, tôi chỉ muốn gặp cô ấy.”
Anh dừng lại, rồi bình tĩnh nhìn những người xung quanh.
“Tôi đã nói ngay từ đầu rằng tôi không có thời gian để phạm tội.”
“Một ngày trước khi xảy ra vụ án, tôi đi thuyền từ Hải Đô đến đảo Bạch Sa. Tôi cùng với Hoa Đằng Mạn, Hồng Thành Tiểu Soái, pháp y và cảnh sát. Từ lúc xuống thuyền cho đến khi chúng tôi đi lên núi, chúng tôi đều đi cùng nhau, ngoại trừ buổi tối trở về phòng, tôi không có thời gian thoát khỏi tầm mắt của mọi người thì giết người như thế nào? “
“Tôi không nói anh giết người, tôi chỉ nói anh trợ giúp cho Ám Dạ Phi Tinh.”
Hòa Thượng Ăn Thịt nói không nao núng.
“Ví dụ như đưa Tiểu Hoan Hoan đang hôn mê do trúng độc vào phòng trò chơi, đối phó với Hùng Hùng, những việc này không phải một mình anh ta có thể làm được, nhất định phải có người trợ giúp!”
Anh nhìn xung quanh, mỉm cười kiên quyết rồi trầm giọng hỏi.
“Ngoài anh ra, Ám Dạ Phi Tinh còn có thể nhờ ai giúp đỡ? Còn có ai biết anh ta sao?”
Anh chợt nhìn Trịnh Hữu Đạt đang ngồi bên cạnh.
“Chẳng lẽ ý của anh là muốn nói ông chủ Trịnh?”
Nhìn thấy Trịnh Hữu Đạt rùng mình một cái, sắc mặt trở nên có chút khó coi, Hòa Thượng Ăn Thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-biet-tat-ca/2562240/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.