Nghe vậy, Cận Hải Dương nhíu mày. 
Ánh mắt của anh quét qua ông chủ Trịnh, không nghĩ anh ta đang nói dối, cứ như vậy thản nhiên nói. 
“Anh có thể cho tôi biết chi tiết hơn chuyện gì đã xảy ra được không?” 
Đến bây giờ, thanh niên tóc dài cũng thấy có điều không ổn. 
Anh nuốt nước bọt, gật đầu tỏ vẻ kinh hãi rồi kể lại từng chuyện, vì sợ chỉ cần bỏ sót một chút sẽ bị cảnh sát nghi ngờ. 
“Chuyện bắt đầu như tôi đã nói đó.” 
“Lúc đầu, tôi hơi nghi ngờ, nhiều tiền như vậy mà chỉ cần ở đây chơi vài ngày là có được, nhưng tôi đã nhanh chóng nhận được 2000 tiền cọc, tiền được chuyển khoản, khi tôi rút ra khỏi cây ATM vẫn chưa thể tin được, vì vậy tôi đã đến đây. “ 
“Khi tôi đến, ngôi nhà đã bị khóa, nhưng bên trong đã được bố trí xong hết rồi.” 
“Chìa khóa và quy tắc trò chơi là do chuyển phát nhanh đưa đến, trên đó không có thông tin người gửi, kịch bản và đạo cụ đều ở trong phòng. Trước khi đến, tất cả người chơi đều liên hệ với tôi, tôi gửi cho họ lịch trình từng người một và xác nhận thời gian họ đến. “ 
“Tiểu Hoan Hoan và Hùng Hùng Bất Ái là những người đến đầu tiên. Hai người họ đến sớm hơn tôi 2 tiếng và đợi tôi ở sảnh dành cho khách ở bến tàu.” 
“Khi cùng nhau lên núi, Tiểu Hoan Hoan và Hùng Hùng hình như cãi nhau về chuyện gì đó, hai người họ không để ý đến đối phương nữa, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-biet-tat-ca/2562230/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.