“Vậy theo anh nói thứ tự bốn người đến công ty là: con trai ông chủ, vợ ông chủ, em trai ông chủ và tình nhân ông chủ?” 
Cận Hải Dương dùng ngón tay mảnh khảnh chỉ vào trên bàn, nhìn chằm chằm khuôn mặt người đàn ông trung niên, trầm giọng hỏi từng chữ một. 
“Theo thứ tự này, nhưng không hoàn toàn đúng.” 
“Bởi vì, tôi thật sự không nhìn thấy ông chủ hai vào cửa. Thường thì tiếng bước chân của anh ta rất đặc trưng, tôi không nhìn cũng biết đó là anh ta, chắc anh ta luôn ở trong công ty.” 
Người đàn ông trung niên trầm giọng nói. 
“Chu Nghĩa Quân, cũng chính là ông chủ hai anh nói, văn phòng của anh ta ở đâu?” 
Cận Hải Dương hỏi, trong đầu nhớ lại bản đồ địa hình hiện trường vụ cháy, trên mặt lộ ra vẻ trầm tư. 
“Bên kia lầu bốn, ông chủ ở phía đông, ông chủ hai ở phía tây, hai người bọn họ ở lầu bốn, chính giữa là phòng họp.” 
Nhìn thấy trọng tâm dò hỏi không phải là mình, người đàn ông trung niên lập tức tỉnh táo lại. 
Bây giờ ông ta chỉ mong sao mình có cơ hội tạo quan hệ, dựa vào đó để được thêm khoan hồng. 
Cận Hải Dương gật đầu, giao vụ trộm cho một đồng nghiệp khác, cùng Cao Đại Thượng bước ra khỏi phòng thẩm vấn. 
“Đội trưởng, tình hình gần giốngnhư những gì nhân viên bảo vệ đã nói. Khoảng 10 giờ 40 phút, camera giám sát cho thấy tòa nhà văn phòng của công ty Niên Phong đúng là bị mất điện khoảng 10 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-biet-tat-ca/2562147/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.