Ngay khi những lời này được nói ra, mặt mọi người trong phòng đều biến sắc.
Cận Hải Dương nhìn bọn họ một cái, không khỏi kinh ngạc phát hiện trên mặt tất cả mọi người đều có vẻ mặt hoảng sợ.
Trong lòng anh đã hiểu rõ, quay đầu nói với Cao Đại Thượng và Bùi Diệu đưa những người này vào phòng thẩm vẫn, sau đó nhìn Vệ Nguyên đang ngơ ngác bên cạnh.
“Luật sư Vệ còn có việc gì sao?”
Bắt gặp ánh mắt dò xét của anh, Vệ Nguyên như chợt bừng tỉnh, lập tức lấy lại vẻ bình tĩnh thường ngày.
Anh ta gật đầu, mỉm cười nói.
“Tôi có chuyện muốn nói với Âm Âm…”
Không đợi anh nói xong, Cận Hải Dương liền trực tiếp ngắt lời anh.
“Luật sư Vệ, bây giờ anh là luật sư đại diện cho bà Thái. Bà Thái đang bị cảnh sát thẩm vấn, anh lại đi nói chuyện với pháp y trong vụ án này, việc này không phù hợp về mặt thủ tục.”
Anh cười, thân hình cao lớn dựa vào tường, lời nói đầy ẩn ý.
“Anh là luật sư, chắc phải quen thuộc với quy định này rồi, không thể nào không biết được.”
“Hay là anh muốn dùng cách này để loại trừ thân phận pháp y của Tiểu Bạch trong vụ án này?”
Nghe anh nói vậy, sắc mặt Vệ Nguyên lập tức thay đổi, liền nhìn về phía Thẩm Lưu Bạch, chuẩn bị giải thích với cô rằng anh không có ý tính kế cô, nhưng đối phương không cho anh có cơ hội phản công, mỉm cười kéo anh ra khỏi phòng khám nghiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-biet-tat-ca/2562142/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.