“Tôi không đồng ý.” 
Thấy mọi người kinh ngạc nhìn mình, Chu Thái Thái nhướng mày vênh váo hung hăng. 
“Cái gì? Không phải mấy người hỏi ý kiến của tôi sao? Tôi không đồng ý!” 
Vệ Nguyên bất giác cau mày, nhức đầu xoa thái dương. 
“Cũng trễ rồi, hôm nay thân chủ của tôi hơi mệt, để tôi đưa bà ấy về trước.” 
“Chúng tôi rất sẵn lòng hợp tác điều tra với cảnh sát. Là gia đình nạn nhân, chúng tôi hy vọng sẽ được thông báo kịp thời khi vụ án có tiến triển. Xin cảm ơn”. 
Nóiĩong, anh gật đầu với bà Chu, đối phương cũng cho anh ta mặt mũi, ngoan ngoãn đi theo. 
“Chậc chậc chậc, đúng là người đàn bà bá đạo!” 
Lý Thành xúc động nói. 
“Tôi chỉ tò mò xem người bạn mà bà ấy ăn tối cùng là ai? Có thể để bà ấy tháo nhẫn cưới và ăn diện như vậy…” 
Cận Hải Dương liếc mắt nhìn bóng lưng xa xăm của hai người, sờ cằm nhìn Thẩm Lưu Bạch. 
“Em nói, chẳng lẽ là Vệ Nguyên?” 
Thẩm Lưu Bạch trừng mắt bất lịch sự nhìn anh, người đàn ông càng thêm phấn khởi. 
“Lúc trước ở văn phòng luật sư nhìn thấy bà ấy, chiếc nhẫn trên ngón áp út của bà ấy sáng đến mức có thể làm mù mắt, vì sợ người khác không biết bà ấy là bà Chu. Hôm nay, nghe nói bà ấy đang dự tiệc, trên tay thì không đeo bất cứ thứ gì, có phải rất khả nghi không.” 
Lý Thành thích nghe tin đồn, Cận Hải Dương ngay lập tức mở ra một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-biet-tat-ca/2562134/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.