Đêm khuya, trên đại lộ Tân Hải, Ferrari màu đỏ như biến thành một tia sáng. Cận Hải Dương lái xe không xa không gần theo ở phía sau, cẩn thận duy trì khoảng cách giữa hai xe..
Cũng may kỹ thuật lái xe của anh và động cơ xe không tệ, đối mặt với siêu xe cũng không dễ bị vượt qua.
“Kỹ thuật của cô ấy rất tốt.”
Thẩm Lưu Bạch ngồi ở ghế phụ lạnh lùng nói.
Anh và cô vừa mới tăng ca xong, khi đang ở bên ngoài ăn khuya thì Cận Hải Dương bỗng nhiên nhận được điện thoại của Đổng Võ Nhất .
“Anh Dương, em làm xong rồi, tên nhóc kia đi đến cảnh viên Hoa Anh số 112-10.”
Khi hai người đi đến, Bùi Diệu và Vương Dật đã chờ ở biệt thự gần đó.
Tống Thành Mân và Vu Mỹ Ny náo loạn quá lớn, may là hiệu quả cách âm của biệt thự rất tốt, nhưng thiết thét chói tai và tiếng ném ly vẫn truyền ra ngoài, mọi người nghe mà ê cả răng.
Chờ đến khi Vu Mỹ Ny hoang mang rối loạn chạy ra, Cận Hải Dương lập tức hiểu chuyện đang xảy ra, nhanh chóng quyết định để lại Bùi Diệu và Vương Dật tùy tình hình mà làm việc, còn mình mang theo Thẩm Lưu Bạch đi theo sau cô ta.
Anh nhìn chằm chằm đèn sau chiếc Ferrari phía trước dần dần đi xa, ánh sáng sặc sỡ làm cho đôi mắt sắc bén đó ngày càng trở nên khó lường.
“Không giống là người mới?”
Môi người đàn ông hơi nhếch lên, tạo thành vong cung đjep đẽ, giọng hơi khàn nói ra ẩn ý của Thẩm Lưu Bạch.
“Tiểu Bạch, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-biet-tat-ca/2562105/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.