Khi tan tầm, Thẩm Lưu Bạch vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy chiếc xe việt dã của Cận Hải Dương đậu ở đối diện góc đường.
Sau khi náo loạn chỗ Kha Tĩnh, toàn bộ người trong trung tâm đều bàn tán về quan hệ giữa cô và Cận Hải Dương, ngay cả bảo vệ cũng chép miệng với cô, cười nói.
“Chờ lâu lắm rồi đó.”
Cô bỗng nhiên phát hiện quan hệ xã hội của mình rộng hơn nhiều, trước kia chỉ cảm thấy quen mặt, bây giờ thì họ đã cùng cô chào hỏi xã giao vài câu, sự nhiệt tình này làm cô thấy có chút không quen.
Đây là sự khác biệt giữa “người trong” và “người ngoài” sao?
“Nghĩ gì vậy? Còn không mau lên xe đi?”
Người đàn ông bóp kèn gọi, dường như muốn đánh thức cô gái đang ngẩn người.
Nàng chậm rãi lên xe, đợi rất lâu cũng không thấy xe khởi động, không nhịn được liền ngẩng đầu nhìn về phía ghế lái xe.
Ai ngờ, người đàn ông anh tuấn kia cũng đang nhìn cô.
“Ngồi phía sau làm gì? Coi anh như tài xế của em sao…”
Anh cười nhạo nói.
“Giáo sư Thẩm, đi nhờ xe phải có bộ dạng của người đi nhờ xe, ngồi ghế phụ là thể hiện sự tôn trọng với anh, phiền em ngồi lên phía trước đi.”
Thẩm Lưu Bạch suy nghĩ, vẫn chậm rãi từ ghế sau đi lên phía trước, ngồi ở ghế phụ.
Cô vừa lên xe, Cận Hải Dương liền cúi người cài dây an toàn cho cô, hoàn toàn không cho cô có cơ hội phản kháng, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-biet-tat-ca/2562045/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.