Đồ Hạo Nhiên nói khẩn thiết chân thành.
Giọng nói của anh ấy có âm sắc đặc biệt, thêm đôi mắt sáng và từ ngữ truyền cảm, rất dễ thuyết phục người khác.
Anh vươn tay hướng đến cô gái, anh tin tưởng cô đã động lòng, anh cảm thấy mình đã đạt được người hợp tác lý tưởng của mình.
Ngay lúc này lại có một giọng nói vang lên ngắt lời anh ta.
Một giọng nói lười biếng vang lên, không sớm không muộn, vừa đúng lúc phá vỡ bầu không khí tốt đẹp trong phòng.
“Cái gì gọi là việc càng có ý nghĩa? Thầy Đồ nói vậy, sao làm tôi thấy có chút đáng khinh vậy?”
Người đàn ông đá cửa phòng đang khép hờ, thân hình cao lớn dựa vào cửa, híp mắt nhìn về phía Đồ Hạo Nhiên.
Anh ta thản nhiên hỏi, nhưng cơ bắp căng cứng cùng ánh mắt nguy hiểm đều cho thấy tâm trạng của Đại Phật này không được vui vẻ cho lắm, chắc là phải tìm người không vừa mắt để trút giận.
Đồ Hạo Nhiên hơi nhíu mày, sau đó liền thả lỏng, trên mặt vẫn lộ ra nụ cười như tắm gió xuân.
“Vị này……Hình như tối qua đã gặp…Không biết nên xưng hô thế nào?”
“Cận Hải Dương.”
“À, thì ra là anh Cận.”
“Tôi là thầy ở trường trung học của Thẩm Lưu Bạch tên Đồ Hạo Nhiên, hân hạnh được biết.”
Nói xong, Đồ Hạo Nhiên liền hào phóng vươn tay.
Người đàn ông khoanh tay trước ngực, liếc mắt nhìn Thẩm Lưu Bạch, đem 4 chữ “làm như không thấy” này biểu hiện vô cùng nhuần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-biet-tat-ca/2562007/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.