“À, con gái phải làm bài tập, mỗi ngày Kha Tĩnh đều phải theo dõi, nếu không sẽ không yên tâm.” 
Đồ Hạo Nhiên cười đáp, lập tức nhận được ánh mắt hâm mộ của mọi người. 
“Trước kia tôi nói, Kha Tĩnh là đệ nhất mẹ hiền vợ tốt mà, tương lai ai cưới được cô ấy nhất định rất có phúc.” 
Hà Tử Xuyên thở dài, ánh mắt vô tình liếc qua Thẩm Lưu Bạch. 
Khi còn đi học, anh ta từng so sánh hai nữ thần Thẩm Lưu Bạch và Kha Tĩnh, bây giờ nhìn lại, vẫn lại Kha Tĩnh hợp làm vợ hơn. 
Đồ Hạo Nhiên dường như cũng không muốn nhắc đến chuyện trong nhà, nhanh chóng thay đổi chủ đề. 
Đang hào hứng nói chuyện, điện thoại của Thẩm Lưu Bạch vang lên. 
Người gọi điện thoại đương nhiên là Cận Hải Dương. 
“Thời gian vừa đúng lúc, xong chuyện rồi thì đi thôi, anh ở bãi đậu xe chờ em.” 
Điện thoại vừa được kết nối, giọng đàn ông trầm thấp từ loa truyền ra, không để lại cơ hội nào cho người ta từ chối. 
Thẩm Lưu Bạch nhíu mày. 
Cô thực sự cảm thấy mệt mỏi với những buổi tụ tập vô nghĩa và nhàm chán như vậy, nếu không phải Diêm Tử Long nói cô nhất định phải có mặt, cô mới không lãng phí thời gian ở đây. 
Nhưng muốn rời đi và bị bắt rời đi cảm giác không giống nhau. Đối với hành vi điên khùng của Cận Hải Dương hôm nay, cô cảm thấy trong lòng không thoải mái. 
“Đừng im lặng, em không nói gì, anh sẽ vào đó tìm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-biet-tat-ca/2562001/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.