Cô nghẹn ngào, “Anh có phải từ trước đến nay đều không tình nguyện hay không.”
Hóa ra, tôi vẫn luônlàm không đủ tốt.
Chẳng qua là côấy không nói ra.
—— Trương Lục Nhượng
Quán thịt nướng rất ồn ào.
Ánh đèn vàng ấm áp chiếu xuống, hòa với những âm thanh xung quanh, mang theo mấy phần cảm giác ấm áp.
Thế giới xung quanh dường như đã cách bọn họ rất xa.
Trương Lục Nhượng ở trước mặt, bởi vì tuổi tác tăng lên, nên đường nét trên khuôn mặt cũng càng ngày càng cứng rắn.
Mấy sợi tóc che lông mày trước kia được cắt ngắn đi, giảm bớt mấy phần lười biếng, trông rất gọn gàng.
Mặc dù cả người đều chìm trong nơi ồn ào huyên náo này, nhưng lại giống như là không nhiễm khói bụi trần gian.
Cảm giác khoảng cách vô cùng rõ ràng.
Nhưng một người như vậy, mới một giây trước còn xụ mặt thú nhận với cô.
Trái tim của Tô Tại Tại ấm lên, đột nhiên gọi anh một tiếng: “Nhượng Nhượng.”
Nghe thấy giọng nói của cô, Trương Lục Nhượng nhướng mày, dường như đang chờ lời tiếp theo của cô.
Thấy Tô Tại Tại không tiếp tục nói, anh nhìn mấy cái đĩa trống không trên bàn, hỏi: “Còn đói không?”
Một câu nói đã đánh tan mọi ngăn cách.
“Anh đưa WeChat của anh cho em.” Tô Tại Tại nói một câu khác không thể giải thích được.
Trương Lục Nhượng sững sờ một chút, cũng không hỏi nhiều, vô thức đưa điện thoại trên bàn cho cô.
Tô Tại Tại cười híp mắt, không nhận, trả lời câu vừa nãy với anh: “Đói.”
Trương Lục Nhượng nghi ngờ nhìn cô, nhanh chóng “Ừ”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-benh-khong-he-nhe/1164216/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.