Tô Tại Tại quay đầu nhìn anh, nói tiếp lời vừa nãy không nói được: “Nhượng Nhượng, bây giờ chúng ta cũng là trải qua mối quan hệ sinh tử.”
Gia đình của cô ấy thật ấm áp.
Thảo nào cô ấy cũng tốt như vậy.
—— Trương Lục Nhượng
Hai ngày sau, vừa vặn là Chủ nhật.
Trương Lục Nhượng đã nói trước với Tô Tại Tại về thời gian, sáng sớm sẽ đến thăm.
Anh đứng ở cửa một lúc, lông mày nhíu lại có chút khẩn trương.
Một giây tiếp theo, Trương Lục Nhượng cong khóe miệng, đưa tay ấn chuông cửa ở bên phải cửa.
Gần như là cùng lúc, cánh cửa mở ra, Tô Tại Tại thò đầu ra ngoài.
Cô cười toe toét kéo cổ tay anh, dắt anh vào.
Trương Lục Nhượng đứng trong huyền quan, nhìn vào trong.
Một người đàn ông trung niên ngồi trên ghế sô pha, tầm mắt nhìn về phía bên này, trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa.
Người phụ nữ trung niên bước ra từ trong phòng bếp, trên tay cầm một dĩa trái cây, đúng lúc thấy bóng người của Trương Lục Nhượng, bà ấy cười nói: “Lục Nhượng tới à? Ngồi đi.”
Trương Lục Nhượng cởi giày xong, mang đôi dép đi trong nhà mà Tô Tại Tại đưa cho anh, sau đó bước đến bàn trà.
Anh đưa quà mang theo qua, giọng điệu tôn trọng khiêm tốn: “Chú dì, xin chào ạ.”
Bố Tô đứng dậy, nhận quà anh mang đến, đặt ở trên bàn trà: “Ngồi đi.”
Trương Lục Nhượng gật đầu, ngồi xuống ghế sô pha bên cạnh.
Tô Tại Tại ngồi bên cạnh anh giống như một cái đuôi nhỏ, yên lặng.
Bầu không khí im lặng trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-benh-khong-he-nhe/1164214/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.