Anh hạ thấp giọng, giáo dục nói: “Tô Tại Tại, không được một mình vào nhà con trai.”
Thật ra thì cũng có thể thôi.
Dù sao thì sẽ mãi mãi ở bên nhau.
… Không thể nghĩ như vậy được.
—— Trương Lục Nhượng
- ---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Ban đêm, trăng sáng chiếu rọi qua những khe mây, tựa như dòng nước bạc đổ xuống mặt đất.
Sự mập mờ giống như hơi thở, tràn ngập ở xung quanh, dệt thành một tấm lưới mềm mại.
Từng chút từng chút một, bao phủ hai người bọn họ.
Tâm trạng của Trương Lục Nhượng đột nhiên trở nên khác lạ, một cảm giác nảy sinh từ sâu trong buồng tim.
Vừa giòn vừa tê, chọc cho anh ngứa ngáy trái tim.
Thậm chí, gần như nuốt chửng sự lý trí.
Tô Tại Tại vẫn đang nghĩ về hành động vừa nãy của cô.
Rất nhanh cô liền trở lại bình thường, cười hì hì vỗ vai anh.
“Đừng sợ, tớ sẽ chịu trách nhiệm với cậu.”
Trương Lục Nhượng quay đầu lại, lặng lẽ nhìn cô.
Đường cong của gò má sắc nét rõ ràng, vô cùng cứng nhắc.
Môi mím lại thành một đường, biểu cảm có chút lạnh lùng.
Đôi mắt sâu kín, còn sâu hơn cả màn đêm, cực kỳ thần bí.
Bộ dạng này của anh khiến cho Tô Tại Tại nhất thời khẩn trương.
Nhiệt độ xung quanh dường như giảm đi mấy độ trong chốc lát, khiến cho người ta không khỏi rùng mình.
Lòng bàn tay của Tô Tại Tại bắt đầu chảy mồ hôi.
Sự tự tin vừa nãy của cô lập tức biến mất không còn dấu vết.
Sau đó, Tô Tại Tại giả vờ bình tĩnh đứng lên.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-benh-khong-he-nhe/1164197/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.