Ông Tần nhìn thấy cũng im lặng không nói gì, mẹ kế tức đổ đom đóm mắt hận không thể xông đến xé nát bộ đồ kia nên chỉ nhẹ nhàng nói kháy....
- Nay trời tối rất lạnh, con không thể mặc đồ nào tao nhã như Kiều Nữ à?
- Lạnh á? Tôi còn cảm thấy rất nóng cơ!
Cô đi đến bàn mỉm cười trêu lại mẹ kế khiến cho bà đành cười ngượng nói....
- Dì chỉ lo lắng cho sức khỏe của con thôi, hôm trước con vừa xuất viện sức khỏe vẫn còn rất yếu!!
- Tiểu thư bị bệnh sao?
Anh ta nghe mẹ kế nói vậy thì tỏ vẻ quan tâm đến cô, cô nhìn sang anh giọng nói yếu ớt nhưng chứa phần nghịch ngợm....
- Đau lắm đó, đau ở đây nàyyy.
Thấy tay cô ôm vào lòng nhõng nhẽo khiến anh phải nhịn cười, cô em gái tức giận nhìn sang mẹ kế bà liếc sang thấy ông Tần hơi tức giận nên bà lấy cớ nói.....
- Thôi chúng ta mau ăn đi, đồ ăn nguội hết rồi!
Trong lúc ăn thì ánh mắt anh luôn nhìn về phía Mộng Hoà còn cô em gái dường như bị phớt lờ sang một bên, ông Tần thấy hết nhưng vì muốn lợi dụng cô nên đành giữ bình tĩnh.
Sau khi ăn xong mọi người chuẩn bị ăn chút đồ tráng miệng thì cô đứng dậy bỏ đi, mẹ kế thấy vậy thì trong lòng vui mừng vội đi pha chút nước cam để sẵn tiện thực hiện kế hoạch của bà ta.
Ông Tần bận công việc nên phải vào văn phòng làm việc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-10d-nhung-cai-mo-co-ay-hon/2925802/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.