Lần này về nhà ngoài thăm bố mẹ ra, còn có chuyện hỷ đó là Từ Minh Triết sẽ tổ chức lễ cưới.
Lúc nhận được điện thoại của anh ta, Lưu Tử Khâm nói liên tục năm lần chúc mừng, hơi giống con lợn nuôi mười năm cuối cùng cũng ủi được củ cải trắng. Sau khi tìm hiểu xong thời gian địa điểm, Lưu đại ca cực kỳ tự giác hỏi, “Hôm đám cưới có nhiệm vụ gì giao cho anh không?”
Từ Minh Triết nghe xong run lẩy bẩy, “Thôi đừng, bác sĩ Lưu đừng cho leo cây chính là vinh hạnh lớn nhất của mấy anh em bọn tôi rồi. Trước đó định nhờ ông làm phù rể, nhưng sợ ông lâm thời có việc không đi được nên gọi bọn Tống Trạch rồi.”
“Được, chu đáo phết.” Lưu Tử Khâm cười trêu chọc hắn ta, “Đừng sợ tôi cướp mất ánh sáng chú rể của ông.”
“Vâng vâng vâng.” Từ Minh Triết giả vờ như thật, còn có phần bất chấp tất cả sau khi tâm tư bị phát hiện.
Lưu Tử Khâm nghe hiểu, tiếp tục chế nhạo hắn ta, “Đã sắp làm chủ gia đình rồi còn nhỏ mọn thế?”
“Ơ, ông bêu xấu người ta…” Từ Minh Triết bỗng nhiên thay đổi giọng bắt đầu dở hơi dở hồn, “Anh nói đúng lắm, em đã lập gia đình rồi, phải trưởng thành chín chắn hơn, đương nhiên không nên so đo những chuyện cỏn con với Lưu đại ca ba mươi mấy còn ế sưng ế sỉa.”
Lưu Tử Khâm bị giọng điệu như thái giám của hắn ta chọc cười thiếu điều lăn lộn trên sofa, “Ha ha ha ha chị Từ, chúng ta đừng nói như thế nữa được không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ao-xanh-xanh/962298/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.