Giao dịch tiền bạc lạnh lẽo là bước đầu tiên để hâm nóng tình cảm, Trần Hoàn thực sự tràn đầy ý chí chiến đấu, ngoài giờ làm việc, anh bắt đầu nghĩ đến việc nấu cơm. Nếu không thể giúp gì cho Lưu Tử Khâm trong sự nghiệp, không bằng giúp đỡ trong sinh hoạt. Trần Hoàn vẫn nhớ Lưu Tử Khâm thích ăn gì, kiêng ăn gì, tính hắn ghét cái gì thì sẽ không đụng vào, thích món gì thì có ăn mỗi ngày cũng không chán.
Đám Tiểu Vương Tiểu Trương Tiểu Từ tất nhiên không nghi ngờ gì, vỗ bả vai Lưu Tử Khâm nói đùa hai câu rồi nhanh chóng ai đi làm việc nấy.
Đương nhiên sự thật phức tạp hơn bà Lâm nghĩ.
Rất dễ nuôi, Trần Hoàn nghĩ.
Trần Hoàn vừa bước vào thì thấy cảnh tượng thế này, Lưu Tử Khâm ngồi ở chỗ của mình, Hà Vân Xuyên dựa vào bàn trước mặt hắn, vừa nói vừa cười với hắn, trên tay còn bưng cơm hộp.
Tính cách Trần Hoàn luôn được xem là nhã nhặn. Nhã nhặn cút mẹ mày đi.
“Báo cáo xong rồi thưa sếp, đây là ghi chép cuộc họp vừa nãy.” Thư ký Hồ đặt tài liệu xuống, ở bên cạnh nơm nớp lo sợ chờ chỉ thị của Trần Hoàn. Biểu cảm hí hửng nghiên cứu thực đơn của sếp Trần, cô nhìn không được, mà không nhìn cũng không được.
Thư ký Hồ vội vàng kéo cô sang bên cạnh, “Sếp Trần đang ở bên trong đấy, khẽ thôi.”
Trần Hoàn nói, “Con thích cậu ấy.” Giọng điệu bình tĩnh như đang nói thời tiết hôm nay đẹp thật.
Không bằng dứt khoát nhân cơ hội này nói cho rõ ràng.
“Ừ,”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ao-xanh-xanh/238198/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.