Nếu hôm nay Từ Minh Triết không nhắc đến chuyện này thì Lưu Tử Khâm đã quên từ lâu. Hắn nhớ mang máng là có chuyện Trần Hoàn tỏ tình với mình, cụ thể khi nào và đã nói gì, mình đáp lại như thế nào, sau đó hai người giao tiếp thế nào, hắn lại không thể nhớ nổi, cũng không quan trọng lắm.
Nếu hôm nay Từ Minh Triết không nhắc đến chuyện này thì Lưu Tử Khâm đã quên từ lâu. Hắn nhớ mang máng là có chuyện Trần Hoàn tỏ tình với mình, cụ thể khi nào và đã nói gì, mình đáp lại như thế nào, sau đó hai người giao tiếp thế nào, hắn lại không thể nhớ nổi, cũng không quan trọng lắm.
“Không dám nhận sếp Trần, đường tắc quá nên đến hơi muộn, thứ lỗi thứ lỗi.” Trần Hoàn lại ngồi xuống ghế trống cách xa Từ Minh Triết.
Trần Hoàn biết Từ Minh Triết nói lời khách sáo, mình không thân thiết gì với họ, mối liên hệ duy nhất cũng chính là Lưu Tử Khâm, nếu không thì tại sao lúc tụ tập chưa bao giờ gọi anh đến.
Trước đó quan hệ hai người họ rất tốt, cho nên ban đầu Lưu Tử Khâm thực sự nghĩ mãi mà không rõ tại sao Trần Hoàn thích mình. Khi đó sắp thi đại học, hắn cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều, sau khi tốt nghiệp đương nhiên không liên lạc nữa. Bây giờ nói như vậy, rõ ràng hai gia đình sống ở tầng trên tầng dưới, nhưng có vẻ hắn đã không gặp Trần Hoàn rất nhiều năm rồi.
Tối hôm qua vừa mới chỉ trích bản thân là thằng óc bã đậu xong, bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ao-xanh-xanh/238194/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.