Từ ngày Nhã Ái mở quán cà phê ngày nào Mặc Huy cũng đến quán.Anh cứ diện lý do là muốn uống cà phê nên ngày nào cũng đến.
Nhưng thật ra là chỉ đến ngắm bà chủ.Nhã Ái cũng mặc kệ nhờ anh mà doanh thu quán cũng tăng nên trong lòng cũng có chút vui vẻ.
" Này anh về đi quán tới giờ đóng cửa rồi " Ừ vậy em đóng cửa đi rồi anh đưa em về.
"Thôi không cần đâu tôi đi được thì tự về được " Đừng cãi,con gái đi buổi tối nguy hiểm lắm Từ nay về sau tôi sẽ đảm nhiệm đưa rước em.
" Anh,anh không có việc gì làm sao.Cứ suốt ngày chạy đến đây " Ừm tôi rảnh lắm biết sao giờ.
Chỉ còn mấy ngày nữa là qua năm mới,mọi người trong công ty ai cũng gấp rút tăng ca để công việc sớm hoàn thành.
" Cuối cùng cũng xong rồi " Tôi về trước nhé, Tâm Anh cô cũng tranh thủ về đi.
"Được".Mọi người trong công ty đã ra về gần hết rồi.Ngồi làm việc một lát thì cô cũng tắt máy tính ra về.
"Hôm nay anh ấy ta ca sớm sao, sáng giờ cũng không có tin nhắn gì cả ".Thôi chắc anh ấy đang bận, cô nghĩ thế nên đành bắt taxi tự về nhà.
" Bước vào nhà thấy tối thui không có một ánh đèn, hôm nay cúp điện sao " Thiên Hàn anh về nhà chưa cô gọi nãy giờ cũng chưa có ai đáp lại.
Cô men theo cầu thang trở về phòng của mình.Mở cửa bước vào khiến cho cô có chút choáng ngợp với khung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-anh-nhu-co-anh-mat-troi/2787512/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.