Bác Vĩ Lan bác đừng lo cho cháu nữa tình cảm của cháu đối với anh ấy sẽ giữ mãi trong lòng.Với lại anh ấy đã cầu hôn Tâm Anh rồi cháu không muốn phá hoại đâu.
Hà Tuyết cháu đừng lo chỉ có cháu mới xứng làm con dâu của bác thôi.
Buổi tiệc cũng đã muộn nên mọi người cũng ra về dần chỉ còn lại lác đác vài người.
Tâm Anh thấy đầu mình có chút đau chắc có lẻ lúc nãy cô uống hơi nhiều rồi.Cầm túi xách lên sau đó đi ra ngoài thì có tiếng vang lên
"Tâm Anh hay anh đưa em về nhà cho dì gì bây giờ cũng hơn 11 giờ khuya rồi " Suy nghĩ một hồi cô cũng đồng ý dù gì điện thoại cũng hết pin không liên lạc được với anh.
Ở phía xa có người chụp lại vài tấm ảnh hai người ra về cùng nhau khoảng cách có chút gần có thể khiến cho người khác hiểu lầm.
Hàn Phong gọi mãi vẫn chỉ hiện về cuộc gọi thuê khiến anh không khỏi lo lắng.Đi quanh đây vẫn không thấy cô đâu nên nghĩ chắc cô đã về nhà nên anh cũng đành lái xe về nhà.
"Oẹ...oẹ....oẹ....đầu cô lập tức choáng váng " cô có sao không,đây để tôi đỡ cô lên xe.
Quản lý đỡ cô lên xe sau đó lái xe đưa cô trở về nhà theo địa chỉ mà cô đã đưa.
"Tới rồi sao " bây giờ cô cũng đã tỉnh được chút ít nên cũng nhanh chóng xuống xe.
" Cám ơn quản lý tại hôm nay tôi say quá nên mới làm phiền anh rồi.Đây tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-anh-nhu-co-anh-mat-troi/2787497/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.