Bác gái đây là quà con đi nước ngoài mua về tặng bác và bà nội mong hai người nhận cho con vui.
"Hà Tuyết cháu khách sáo quá rồi sau này chỉ cần qua chơi cùng bác là được rồi " dạ được ạ nếu bác không thấy phiền.
"Anh Thiên Hàn đây là quà cho anh em đích thân chọn lựa đấy " cô giữ lại đi không cần đâu.Thưa bà nội trời cũng tối rồi con về nhà trước..
"Ừ vậy con về cẩn thận" thấy bà nội cũng đồng ý nên anh cũng nhanh chân bước ra cửa.
"Thiên Hàn anh đợi em với,Thiên Hàn " sao anh đi nhanh thế không đợi em gì hết.
"Bây giờ là cô muốn gì đây sao lúc nào cứ đi theo tôi hoài vậy, lúc trước cũng vậy bây giờ cũng vậy " tại em thích anh mà.
" Hà Tuyết tôi nhắc lại cho cô lần cuối cùng là Thiên Hàn tôi không có thích cô bây giờ và mãi mãi về sau vẫn vậy " anh,sao anh nỡ từ chối em là vì con nhỏ nghèo nàn đó sao.
Tâm Anh cô ta có gì hơn em địa vị,học thức lúc nào cũng thua kém.Quan trọng là lúc đó nó còn bỏ rơi anh nữa tại sao cứ nhắc đến là anh bênh vực nó.
" Là bởi vì tôi yêu cô ấy dù có như thế nào tôi cũng không chấp nhận lấy cô đâu " anh,anh sao cứ cố chấp vậy dù như thế nào thì mẹ của anh không có chấp nhận nó đâu.
Nực cười cô nói tôi cố chấp nhưng tôi lại thấy người cố chấp là cô đấy sao cứ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-anh-nhu-co-anh-mat-troi/2787487/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.