Thời thanh xuân của chúng ta ai cũng đã từng bỏ lỡ một người vì chữ yêu mà khiến cho bản thân mình yếu đuối.
Mặc Huy và Nhã Ái đã từng như vậy đã lỡ thích nhau mà không dám nói,không dám đối diện với chính bản thân mình.
Họ yêu nhau nhưng không muốn đối phương biết chỉ muốn ôm trong lòng chủ riêng bản thân mình biết.
"Có đôi lần tổn thương trong lặng lẽ, người ta làm âm thầm thu toàn bộ tình cảm và rời đi một cách lịch sự đến lạ lùng. Nhiều khi chuyện cũng chẳng phải cái gì to tát, chỉ vì tự nhiên hôm nọ đứng đó tần ngần rất lâu,thấy mình không quan trọng, nên đi thôi."
Ba năm trước họ thích nhau nhưng vẫn tầm ngầm không nhận chỉ xem nhau như những người bạn.
Nhưng cuối lớp 12 cô đã hỏi anh rằng " Mặc Huy anh có gì muốn nói với em không và cô đã nhấn mạnh nó đến lần thứ hai thứ ba nhưng anh vẫn không trả lời dù chỉ là một câu chào tạm biệt".
Thế là họ bước qua đời nhau như một cơn gió không ai quen biết ai và cũng không có ai nợ nhau,lặng lẽ và rời đi.
Đôi khi tình cảm đơn phương nó là một cái gì đó rất là khó tả chính chúng ta cũng không hiểu được.
Tình cảm của Mặc Huy dành cho Nhã Ái không chỉ qua những lời nói mà anh toàn dùng các hành động để ở cô sau bao năm đã bỏ lỡ.
" Khi em bệnh anh là người đầu tiên lên phòng y tế chăm em "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-anh-nhu-co-anh-mat-troi/2787427/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.