Quãng thời gian Giang Nam Ảnh đi lấy chìa khóa kia, Cố Niệm Bắc có nỗ lực vài lần, thế nhưng đến khi thật sự ngồi dậy được, đau đớn vừa rồi tựa như là do nàng ảo giác. Ngay khi Cố Niệm Bắc do dự chờ Giang Nam Ảnh lại đây thì nên hay không làm bộ chuyện gì cũng chưa xảy ra, thì dưới lầu vang lên tiếng kêu của Giang Nam Ảnh.
"Cố Niệm Bắc, em ở đâu?"
Cố Niệm Bắc vội vàng duỗi tay tới quần áo bên cạnh, chuẩn bị tròng vào đi xuống lầu, nhưng trong nháy mắt sau khi chạm được tới quần áo rồi, cổ đau đớn kia lại lần nữa đánh úp. Lần này còn nghiêm trọng hơn lúc trước, đến cả động đậy một chút nàng không thể làm được. . Đọc truyện hay, truy cập ngay { t r ù m t r u y ệ n . org }
"Trùng hợp đến vậy sao!" Cố Niệm Bắc thật sự muốn khóc. Sự thật chứng minh, quả thật rất là trùng hợp. Tối hôm qua khi Cố Niệm Bắc vào phòng ngủ, vốn còn muốn ra ngoài một chuyến, cho nên không có đóng cửa phòng, kết quả nàng lướt di động một hồi liền ngủ rồi, cửa vẫn luôn mở, mà tiếng bước chân của Giang Nam Ảnh đã ngày càng gần. Chỉ cần Giang Nam Ảnh vừa tới cửa là có thể nhìn thấy bộ dáng ngốc nghếch hiện tại của Cố Niệm Bắc.
Giang Nam Ảnh vừa rồi sau khi ở cửa lớn hô lên vài tiếng, nhưng Cố Niệm Bắc vẫn không đáp lại nàng, bởi vì lo lắng Cố Niệm Bắc gặp chuyện, Giang Nam Ảnh liền chủ động chạy lên lầu. Lần trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-anh-hau-la-tieu-do-ngoc/1184096/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.