Hôm nay là một ngày vô cùng quan trọng đối với tôi, ngày tôi lên nhận tấm Bằng cử nhân Ngành giáo dục tiểu học danh giá. Đó là ước mơ, là sự nỗ lực không ngừng nghỉ của tôi trong suốt bốn năm vừa qua, để tôi có thể vinh dự đại diện cho hàng trăm sinh viên nói lên cảm nghĩ của mình.
Bên dưới khán đài bây giờ có sự hiện diện của ba tôi, người đàn ông luôn là chỗ dựa tinh thần lớn nhất trong cuộc đời tôi. Ngoài ra, những bậc phụ huynh và học sinh đã được tôi dìu dắt trong đợt thực tập vừa qua cũng có mặt. Họ rất vui vẻ khi tới chúc mừng tôi trong ngày lễ trọng đại này.
Tôi thực sự khá bất ngờ vì điều này, vì tôi không nghĩ họ lại yêu quý mình đến vậy, quả thực không có điều gì sánh bằng.
Trong buổi Lễ tổng kết và trao Bằng tốt nghiệp đại học lần này, tôi được đại diện khoa lên phát biểu và trao hoa cho phụ huynh của mình. Đứng trên khán đài nhìn xuống toàn thể các bạn sinh viên và các bậc phụ huynh cảm giác có chút lo lắng.
Dù đã tập dượt nhiều lần để chuẩn bị cho bài phát biểu quan trọng này, nhưng giây phút hiện tại mà nói tôi thực sự không biết mình nên nói gì cả.
Ngẫm lại thời gian bốn năm qua, tôi đã không ngừng cố gắng làm việc và học tập. Chưa bao giờ tôi dám dừng lại nghỉ ngơi, tôi sợ mình sẽ trở nên lười biếng, sợ mình sẽ không làm tròn được lời hứa với bản thân.
Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-anh-day-roi/2952249/chuong-26.html